Edit: Small
Tuy nói như thế, nhưng thái tử gia không phải bọn họ, anh ấy có thể bỏ xuống mặt mũi sao?
Sở Vân thấp giọng nói: "Cậu nói có đạo lý, nhưng là thái tử gia cao quý, cao cao tại thượng trước sau như một, Có khi nào lấy lòng qua người khác, cậu bảo để anh ấy chủ động gọi qua, điều đó không có khả năng!"
Tiểu Quan lo lắng nói: "Aizzz, vậy thảm rồi, tôi lo rằng không lâu sau thái tử gia sẽ thất tình mất!"
Cậu vừa dứt câu, chén trà trên bàn đã bay về hướng hai người.
Choang ~
Chén trà bị đập vỡ, dọa thần kinh hai người căng hết ra, đứng thẳng người dậy, nghiêm trang đứng ở góc.
Mộ Đình Tiêu thấp giọng tức giận nói: "Cút."
Hai người nhanh nhẹn cút đi.
Hai mắt Mộ Đình Tiêu chăm chú nhìn điện thoại trên bàn, duỗi ngón tay khớp xương rõ ràng ra, cầm lấy điện thoại mở sáng màn hình.
Số điện thoại Tinh Thần anh sớm đã thuộc lòng, nhưng trước nay không có chủ động gọi qua, đều là Tinh Thần gọi cho Sở Vân trước, rồi mới chuyển cho anh.
Thật sự phải gọi qua sao?
Sau khi gọi qua thì nói cái gì?
Nhưng.... không gọi cho nàng, không liên lạc với cô. Nếu bên cạnh cô xuất hiện nam sinh nhỏ khác, như là cái tên họ Âu Dương kia vẫn luôn thân thiện lấy lòng cô.
Nghĩ đến đó, lần đầu tiên trong đời Mộ Đình Tiêu có cảm giác nguy cơ. Dù sao Đế Đô cách xa một khoảng với thành phố S như vậy, thật để tên nam sinh nhỏ kia nhanh chân đến trước......
Mày tuấn của Mộ Đình Tiêu vừa nhíu, ấn xuống số điện thoại Tinh Thần, gọi qua.
Tút~
Âm thanh vang lên thật lâu, cô cũng không có nhận, tới khi sắp kết thúc Tinh Thần mới nhận điện thoại.
"Sở Vân?"
Đầu dây điện thoại bên kia, hồi lâu cũng không có tiếng động, rất yên tĩnh, nỗi có thể nghe được loáng thoáng tiếng chim hót.
Tinh Thần hỏi: "Sở Vân, gọi điện thoại cho tôi có việc gì sao?"
Qua ba giây đồng hồ, Mộ Đình Tiêu mới mở miệng, giọng điệu trầm thấp nói: "Chúc mừng!"
Cánh môi Tinh Thần giương lên, cong mắt cười: "Mộ Đình Tiêu?"
"Ừm."
"Vậy mà anh lại chủ động gọi cho em."
"Chúc mừng cô đã làm được."
Tinh Thần cười nói: "Cho nên, anh có gì khen thưởng em không?"
Đầu dây điện thoại lại lâm vào trầm mặc, đại khái là anh thật sự không biết làm thế nào để con gái vui vẻ. Mày đen nhíu lại, trong đầu lướt qua đủ loại quà tặng.
Hàng xa xỉ? Cô cũng không điệu cao.
Đồ trang điểm? Cô rất ít khi trang điểm.
Trang sức kim cương? Cô không đặt nặng vấn đề ăn mặc lắm, bình thường đều mặc đơn giản nhất.
"Ông nội nói ngày kia sẽ tổ chức một buổi tiệc học lên long trọng cho em, ngày kia nếu anh không có việc gì, thì hãy mang quà bay đến đây đi."
Cô chỉ muốn đơn giản như vậy, anh đến có mặt là được?
Mộ Đình Tiêu đồng ý nói: "Được!"
Tinh Thần cười thật vui vẻ: "Cảm ơn anh, cứ như vậy quyết định đi."
"Cô chỉ cần cái này?"
"Vâng, tiệc học lên bắt đầu vào 4 giờ chiều, đừng đến trễ nha."
"Sẽ không!"
Anh sẽ đem thời gian cả ngày hôm đó trống ra.
Anh ấy rất phối hợp nha!
Tinh Thần cười gian hỏi anh: "Em còn có một yêu cầu nữa."
"Yêu cầu gì?"
"Anh có thể hôn em một cái không?"
Tinh Thần vừa dứt lời, đầu điện thoại bên kia lập tức báo bận, tiếng tút tút tút tràn ngập khắp tai.
Cúp, vậy mà cúp máy!
Còn không phải chỉ là hôn một chút sao, đều người trưởng thành rồi, có gì mà xấu hổ chứ.
Chẳng lẽ là, anh đến bây giờ đã 21 tuổi chưa từng có bạn gái? Ngây thơ như vậy?
......
Tiệc học lên được tổ chức tại một khách sạn 6 sao lớn nhất thành phố S, ông nội Tống hào phóng bao toàn bộ tầng tám làm nơi tổ chức. Nhân viên quản lý công ty, những người qua lại làm ăn, thậm chí có một ít quan chức có quan hệ riêng cực thân với ông nội Tống đều tới chúc mừng.
Là học sinh đạt điểm thi đại học tuyệt đối đừng đầu thành phố S, ông nội Tống cơ hồ đã mời tất cả giáo viên của trường, toàn bộ hệ thống giáo dục. Phô trương rất lớn, so với Dương Như năm đó gả cho Tống Húc càng xa hoa hơn.
Tinh Thần nhìn ra, hôm nay là ngày ông nội Tống hãnh diện nhất, tươi cười trên mặt cũng không giảm bớt
Tinh Thần mặc một chiếc váy hoa tươi dài làm bằng sa mỏng màu xanh nhạt, thường xuyên nhìn ra ngoài cửa, sắp đến giờ mở tiệc rồi, sao Mộ Đình Tiêu còn chưa tới.
Ba giờ trước, cô đã được Sở Vân xác nhận qua, nói đang trên đường đi ra sân bay. Đường bay từ Đế Đô đến thành phố S cũng chỉ hơn hai giờ, đã sớm nên tới nơi rồi mới đúng!
Trần Văn nhắc nhở ông nội Tống: "Đã đến giờ buổi tiệc, những khách khứa mời đến cũng đã tới, bởi vì còn dẫn người nên nhiều hơn mười bàn."
"Bao nhiêu bàn cũng thêm, cậu để cho phía khách sạn ở tiệc đi."
"Vâng!"
Trần Văn lui ra, ông nội Tống thấy Tinh Thần còn nhìn ra cửa, bèn khuyên nhủ: "Được rồi, có là đang bận, hôm nay không tới, cháu tới Đế Đại học cũng có thể nhìn thấy, gấp cái gì."
Tinh Thần rầu rĩ nói: "Anh ấy rõ ràng đồng ý sẽ đến."
"Mộ gia nhiều quy củ, cậu ta cũng rất bận, có thể dỗ cháu đã là không tồi rồi. Hào môn thế gia ở Đế Đô nhiều, không biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư muốn gả vào, người đó cũng không phải nhất là cháu phải không?"
Lời của ông nội Tống làm đau người, nhưng Mộ Đình Tiêu không phải người khác, anh sẽ không thông cảm với tình yêu một phía, dù thiên kim danh viện có bối cảnh có to lớn sâu rộng cỡ nào, anh đều sẽ không động lòng.
Điểm này cô tin tưởng rất chắc.
Chờ đến khi đã 16 giờ tròn, Mộ Đình Tiêu vẫn chưa xuất hiện, Tinh Thần mất mát đi cùng ông nội Tống lên bục để mở tiệc.
Trên bục có một bàn lớn chủ vị mười mấy chỗ ngồi, Tinh Thần đỡ ông nội Tống ngồi xuống xong, đồ