Editor: Bắp
Beta: Jen
------------------------------------------------------
Khoai sọ cầu mang theo nhiệt độ, hơi nóng, vừa vào liền mềm, tràn đầy hương vị.
Tâm trạng của Mộ Tử ảm đạm suốt cả ngày, lập tức được chữa khỏi bằng thức ăn.
Ăn quá ngon rồi!!!
“Mặn nhạt vừa vặn… A… nó quá ngon rồi!” Cô không dám khoa trương, để tránh ra vẻ như mình chưa từng thử tay nghề của Bạch Vi.
Bạch Vi đuôi lông mày đáy mắt tràn đầy cười: “Thích ăn thì nói ra… lần sau mỗi ngày mẹ đều làm cho con ăn!”
Mộ Tử lập tức ngẩng đầu, nội tâm cảm khái: Có mẹ thương thật tốt.
Hai người ở phòng ăn dọn xong bát đũa, Mộ Dung Thừa vẫn chưa trở lại,
Bạch Vi liền trở về phòng thay đổi một bộ quần áo.
Bà thực sự xem trọng buổi gặp mặt này, bà không chỉ thay quần áo và chải tóc, Bạch Vi còn xịt một ít nước hoa, chỉ sợ nấu ăn nhiễm khói dầu bị con dâu ngửi thấy được, sẽ lưu lại ấn tượng xấu.
Mộ Tự không đành lòng phá vỡ ảo tưởng của Bạch Vi…
Mộ Dung Thừa thái độ lạnh như băng, cô cảm thấy nếu Hứa Thi Hàm muốn trở thành con dâu Bạch Vi, còn phải tu luyện thật lâu…
Làm không tốt, còn phải nhận mấy lần lôi kiếp, may ra còn tu thành chính quả.
Mộ Tử ngồi trong phòng Bạch Vi, nâng má suy nghĩ.
Bạch Vi nhướn mày, vẫy vẫy tay với cô: “Tới đây, mẹ cho xem thứ tốt này.”
Mộ Tử chớp chớp mắt, đứng dậy đi qua.
Bạch Vi nâng một cái túi được thêu bằng tay, nhẹ nhàng rút nút thắt ra, để lộ một chiếc vòng tay ngọc lục bảo, xanh biếc mềm mại, sắc nước vô cùng tốt.
Mộ Tử mặc dù không hiểu ngọc thạch, nhưng có thể thấy rằng đây chắc chắn là một báu vật.
“Đây là bà ngoại của con để lại cho mẹ, bảo mẹ về sau chuyển cho con dâu, con nhìn xem có xinh đẹp không?”
Mộ Tử không hiểu lắm tâm lý của Bạch Vi.
Có phải phụ nữ đến độ tuổi nhất định, sẽ chờ không được muốn làm mẹ chồng.
Cô nhìn vào chiếc vòng tay tinh tế và trong suốt này, nuốt nuốt nước miếng: “Đẹp thì đẹp, chỉ là… ?”
Bạch Vi ngẩn người: “Chỉ như thế nào?”
“Chính là, không đủ chia.” Mộ Tử vẻ mặt chân thành.
Cô thật tâm vì Bạch Vi mà nghĩ, với cái đức tính không biết thương tiếc kia của Mộ Dung Thừa, không có mười đến tám cái vòng tay, chắc chắn không đủ chia!
Bạch Vi ngây người nhìn con gái mình, phải mất một lúc lâu