Editor: Ngư
Beta: Nhóc
------------------------------------------------------
Lần trước, Mộ Tử nhờ Khương Từ đi thăm dò ngày hôm đó, trước tiên là danh sách của tất cả nhân viên trên du thuyền.
Bởi vì là tiệc mang tính chất tư nhân, khách khứa cùng nhân viên công tác trên thuyền, trên dưới không đến 30 người. Với nhân số này muốn tra ra hung thủ không tính là dễ, nhưng cũng trong phạm vi có thể tiếp thu.
“Tớ đã tra đại khái một lần.” Khương Từ ngồi bên người cô, ngữ khí dứt khoát, “Tớ còn cảm thấy Kiều Tĩnh Gia có hiềm nghi lớn nhất, nhất định là cô ta làm!”
Mộ Tử cầm bình nước khoáng, ngửa đầu uống một ngụm, không lên tiếng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Từ nói: “Cô ta muốn diệt trừ để thay thế cậu, cùng Mộ Tắc Ninh song túc song tê!”
Mộ Tử lại lắc đầu, thấp giọng nói: “Nếu cô ta chỉ vì nam nhân, làm chúng tớ ly hôn không phải càng đơn giản hơn sao? Cô ta theo tớ ba năm, hẳn là rất rõ ràng trong mắt tớ không chấp nhận được một hạt cát, một khi tớ biết quan hệ giữa cô ta và Mộ Tắc Ninh, không cần cô ta phải nói, tớ cũng sẽ ly hôn, hà tất phải nháo ra mạng người?”
Khương Từ không cho là đúng: “Có lẽ là bị ghen tỵ làm đầu óc mê muội, nếu ly hôn có thể giải quyết hết thảy mâu thuẫn, trên đời sẽ không có nhiều phụ nữ ôm bình axit đi trả thù như vậy.”
“Tớ còn cảm thấy, hẳn là có lý do khác……” Mộ Tử rũ mi mắt, lẩm bẩm, “Nếu thật là Kiều Tĩnh Gia, cô ta sẽ phải mua chuộc nhân viên trên thuyền, chính là loại chuyện giết người này, thêm một người biết, nguy cơ bị phát hiện sẽ càng tăng lên, Kiều Tĩnh Gia đại khái có thể dùng phương thức khác càng xảo diệu để hại tớ.”
Khương Từ nghĩ nghĩ, nói: “Tớ sẽ đi tra dòng chảy ngân hàng dạo gần đây của tất cả nhân viên nam trên thuyền.”
Người mua chuộc hung thủ giết người, đơn giản dùng tiền làm mồi, nếu tài khoản ngân hàng của ai đột nhiên xuất hiện khoản tiền lớn, biết đâu có thể từ đó tìm ra manh mối của hung thủ.
“Không cần, chuyện này tớ sẽ ủy thác văn phòng tư nhân đi tra.”
Mộ Tử không muốn ảnh hưởng đến công việc của Khương Từ, hơn nữa mượn chức vụ Khương Từ tra những việc này, tuy rằng thuận tiện, nhưng đồng thời cũng nói cho những người khác ở Sở cảnh sát: Tô Tử chết không bình thường.
Mộ Tử tạm thời không muốn quá nhiều người biết, như vậy sẽ rút dây động rừng.
“Cũng được, nếu cậu tra ra cái gì, nhất định phải nói cho tớ biết”. Khương Từ