Editor: Ngư
Beta: Nhóc
------------------------------------------------------
Mộ Tử tươi cười, làm Mộ Linh lập tức sinh ra cảnh giác.
Nhưng mà đã muộn rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộ Tử giơ di động trong tay, ấn một cái, file ghi âm phát ra: “…Một đứa con hoang, Mộ gia chúng ta nhận nuôi cô, là thương hại cô!…… Người hạ tiện nên có đãi ngộ của người hạ tiện… Cho dù chúng ta có lột một tầng da của cô, cô cũng phải mang ơn đội nghĩa……”
Có đoạn ghi âm này, mặc dù không có sổ khám bệnh, tội ngược đãi khi dễ cũng có khả năng thành lập!
Bởi vì là ngược đãi, không chỉ có thân thể thương tổn, còn có nhân cách bị lăng nhục, cùng hãm hại tinh thần!
Khi Mộ Linh dùng ngôn ngữ nhục mạ, đến một thời gian nhất định, mà những thành viên khác của Mộ gia lại lựa chọn thái độ thờ ơ hoặc dung túng, sẽ cấu thành tội ngược đãi.
Lui một vạn bước, toà án vẫn không chịu thụ án, nhưng chỉ cần công khai đoạn ghi âm, Mộ Linh liền xong rồi!
Phẩm hạnh đạo đức của cô ta sẽ chịu sự nghi ngờ của nhà trường, tương lai tham gia kỳ thi đại học, sẽ không có trường học nguyện ý nhận học sinh như vậy! Cho dù Mộ Vinh Hiên đưa cô ta xuất ngoại, nhưng đến lúc kết hôn, cũng sẽ không có thế gia nào nguyện ý cưới cô ta!
Mộ Linh là tiểu thư khuê các, không có bản lĩnh gì, tương lai cơ hồ đặt trên chuyện liên hôn! Đoạn ghi âm này sẽ hoàn toàn huỷ hoại cô ta!
Mà Mộ Vinh Hiên, từ nay về sau đều phải chịu người đời cười chê!!
Mặt Mộ Linh trắng bệch, huyết sắc từ từ rút đi.
Vừa rồi mắng thống khoái bao nhiêu, hiện tại kinh hoảng bấy nhiêu, tay chân đều phát run.
Gây họa rồi.
Mộ Linh trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại một ý niệm: Gây họa rồi! Ba cô tỉ mỉ trừu tính, đều bị cô làm hỏng!
“Mộ Linh, tôi thật sự đáng tiếc thay cô.” Đôi mắt trong suốt đen bóng của Mộ Tử híp lại, hiện lên ý cười nhợt nhạt, tập trung lại nhăn một chút ở chiếc mũi nhọn, “Muốn ra oai, cũng phải xem thời cơ, như bây giờ trộm gà không thành còn mất nắm gạo, thật sự dại dột đến mức khiến người ta bật cười.”
Cô cười nhạo Mộ Linh.
Vừa rồi Mộ Tử nóng nảy dậm chân, hiện tại đổi lại là cô thản nhiên tự đắc cười nhạo Mộ Linh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng