Editor: Ngư
Beta : Jen
“Một người đi xem phim?” Mộ Dung Thừa câu được câu không cùng cô nói chuyện phiếm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộ Tử ra vẻ trấn định: “Đúng vậy, một người đi xem phim có gì kỳ quái sao.”
“Vậy……” Mộ Dung Thừa híp mắt, bỡn cợt hỏi: “Đang chiếu cái gì?”
Mộ Tử mở miệng nhưng thanh âm như bị cướp lấy. Sắc mặt cô trắng bệch, đột nhiên ý thức được mình căn bản không biết đang chiếu cái gì!
Mộ Dung Thừa cười: “Như thế nào, chẳng lẽ không biết mình vừa coi gì?”
“Chiếu cái gì thì xem cái đó.” Mộ Tử quay mặt đi, ngữ khí đông cứng.
Tay cô gắt gao nắm chặt, hoàn toàn không biết sự khẩn trương đã sớm bại lộ trong mắt nam nhân.
Mộ Dung Thừa cười, không truy vấn, chỉ thuận miệng nói: “Về sau muốn xem phim, nhớ gọi điện thoại cho tôi.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của truyen5z. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mộ Tử nhẹ nhàng thở ra……
“Di động em đâu?” Mộ Dung Thừa đột nhiên hỏi.
Tâm Mộ Tử lại dậy sóng!
“Điện thoại……” Cô yên lặng hít một ngụm khí, ngón tay bấm chặt vào da thịt “Hôm nay trên đường gặp cướp, túi xách bị lấy…… Điện thoại ở trong đó.”
Cô giống đứa bé phạm sai lầm, thừa nhận cúi đầu không nói, bày ra thái độ chân thành. Sau một lúc, không nghe thấy hắn đáp lại.
Mộ Tử lo lắng ngẩng đầu, chỉ thấy Mộ Dung Thừa đang lẳng lặng nhìn cô, cười như không cười.
Trái tim Mộ Tử đập nhanh, tâm loạn như ma.
“Là thật!……Anh, anh nếu không tin, có thể đi tra!” Cô căng da đầu giải thích “Lúc trên xe buýt bị cướp, trên đường tôi đã bị theo dõi.”
Mộ Dung Thừa không thể giận chó đánh mèo với cô đi? Chẳng lẽ định lấy cớ trừng phạt cô?
Nhưng Mộ Dung Thừa không trách cô, chỉ đem cô kéo vào ngực, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, ngữ khí ôn nhu: “Sợ không? Đối phương có làm em bị thương không?”
Mộ Tử lắc đầu, “Hắn đoạt túi xong liền chạy mất……”
Mộ Dung Thừa an ủi cô: “Đã không có việc gì, đừng