Edit + Beta: Thiên Sơn Đồng Lão
Người chết đương nhiên là đáng sợ rồi!
“Oẹ….
oẹ….” Hoa tiểu đệ đáng thương dựa vào một thân cây trong sân nhà Lưu Mãnh, phun hết tất cả mọi thứ trong bụng ra ngoài.
Cậu cậu cậu cậu cậu chính là sợ người chết đấy, thì sao!
Đây là người chết chứ không phải lợn chết dê chết bò chết, có thể giống nhau sao?
Hạ Mục Lan bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Hoa tiểu đệ đang nôn mửa um trời, buồn cười lắc lắc đầu.
May mắn là cậu chàng này không đi tòng quân đánh giặc, nếu không nhất định sẽ bị nôn chết chứ không phải chết trận.
Đôi trai gái con của Lưu Vu An đang ở bên ngoài sân với một vị đường bá(1), người giám hộ hai đứa trẻ không muốn tụi nhỏ đến đây chịu đả kích nhưng lại không thể ngăn được, sơ sẩy một tí thì hai đứa đã chạy đến nhà Lưu Mãnh rồi.
(1)Bác ruột.
Lưu Mãnh có hiềm nghi lớn nhất, bị Lưu hương trưởng sai tráng đinh trói nghiến qua một bên.
Thế nhưng vẻ mặt gã lộ đầy sự oan ức, thấy Hạ Mục Lan đang kiểm tra thi thể bèn lập tức hô lên liên tục: “Vị đại nhân Tiên Ti này hôm qua cũng đã thấy, lúc tiểu nhân đến nhà hắn gây chuyện chỉ mang theo gậy gộc, làm gì lại có chuyện ở trong sân nhà mình dùng dao găm giết người chứ!”
Hạ Mục Lan không để ý tới gã mà chỉ cúi đầu cẩn thận xem xét miệng vết thương trên người Lưu Vu An.
“Du đại nhân tới! Trương bộ đầu tới!” Dân làng thôn Lưu Tập háo hức ra ngoài đón Huyện lệnh Ngu Thành và bộ đầu Ngu Thành vào sân nhà Lưu Mãnh.
Lúc bấy giờ, Bắc Nguỵ còn chưa có khoa cử, quan viên thống trị địa phương vẫn luôn là đệ tử thế gia vọng tộc người Hán, người Tiên Ti thì quản lý quân đội và ba mươi sáu Bộ sự vụ Tiên Ti.
Huyện lệnh nơi này tên Du Khả, con cháu dòng họ Du Thị ở quận Lương Quận, năm nay hai mươi bốn tuổi, xem như là một vị quan trẻ tuổi.
Du Khả dẫn theo bộ đầu, ngỗ tác và thư lại(2) của huyện nha bước vào hiện trường vụ án, thấy một nam tử Tiên Ti đang ngồi xổm trên mặt đất cẩn thận kiểm tra thi thể, đứng bên cạnh là tộc trưởng và hương trưởng thì không khỏi sửng sốt.
(2)Bộ đầu, ngỗ tác (khám nghiệm tử thi) và thư lại (ghi chép) là ba chức vụ không có phẩm cấp thời phong kiến.
“Xin hỏi tộc trưởng Lặc Lợi, vị này là….?”
“Đây là Tướng quân Hoa gia, chính là vị Oai Vũ Tướng quân kia.”
Tộc trưởng ho khan một tiếng, không nói thẳng thân phận Hoa Mộc Lan trước mặt đông đảo thôn dân Lưu Tập mà lấy danh xưng Du Khả nhất định biết rõ để âm thầm nói ra nàng là ai.
Người Tiên Ti rất coi trọng quân công nhưng thường dân Tiên Ti muốn thăng chức thì khó khăn không kém so với người Hán, Hoa Mộc Lan chỉ là quân hộ bình thường chứ chẳng phải quý tộc Tiên Ti, chưa tới ba mươi tuổi mà đã đạt chức “Oai Vũ Tướng quân” hàng ngũ phẩm xem như rất hiếm thấy trong quân đội.
Du Huyện lệnh vừa nghe đã ngây người, nhìn đi nhìn lại vị “nam tử” cao gầy nọ, hầu như không thể tin được người đàn ông còn cao hơn mình lại là Hoa Mộc Lan – vị nữ anh hùng truyền kỳ.
Mà Hạ Mục Lan bên kia sau khi xem xét thi thể xong bèn đứng lên, nói với Du Huyện lệnh và bộ đầu: “Du Huyện lệnh tới vừa đúng lúc, Lưu Vu An này tám chín phần mười không phải bị giết mà là tự sát.”
“Cái gì?” Lưu lão giật mình, liên tục xua tay, “Tuyệt đối không thể, có ai tự sát mà lại chọc mười bảy nhát lên người mình đâu! Cũng chẳng phải hắn bị rối loạn tinh thần!”
Bộ đầu nghe xong lời Hạ Mục Lan nói bèn lập tức quỳ xuống bên cạnh thi thể, kiểm tra thực hư.
Ngỗ tác nơi đây là một người đàn ông xuất thân tiện tịch, từ đầu tới cuối đều không dám nhìn thẳng mọi người, thấy bộ đầu kiểm tra, hắn cũng lập tức quỳ xuống cạnh thi thể bắt đầu xem miệng vết thương.
Lúc ngỗ tác lật thi thể lại, Hoa tiểu đệ vừa mới nôn xong trở về, trông thấy toàn thân Lưu gia lang có mười mấy miệng vết thương, bấy bá khắp người khiến dạ dày cậu tức khắc cuồn cuộn một trận, lại chạy ra đằng xa nôn lấy nôn để, thiếu điều muốn nôn cả mật ra.
“Làm phiền tộc trưởng bảo hai người đi theo dẫn tiểu đệ ta ra ngoài dùm.” Hạ Mục Lan không bị thi thể ảnh hưởng nhưng sắp bị tư thế như muốn nôn hết tâm can tì vị của Hoa tiểu đệ dọa hỏng.
Vì để tránh cho độc đinh Hoa gia bị nôn chết bất đắc kỳ tử ở đây, Hạ Mục Lan chỉ có thể kêu người dẫn cậu ra chỗ khác.
Thấy người của tộc trưởng dìu Hoa tiểu đệ đi rồi, lúc này Hạ Mục Lan mới nói tiếp với Du Huyện lệnh: “Phàm khi một người đả thương người khác, vết dao hẳn là đâm vào mạnh, rút ra nhẹ.
Còn miệng vết thương của Lưu Vu An thì đâm vào nhẹ, rút ra mạnh, phương hướng vết dao tương đối đồng nhất, giống như xếp hàng vậy, miệng vết thương không bị lộn xộn, tay chân không có dấu vết bị thương do chống cự, móng tay hoặc những bộ phận khác trên cơ thể cũng không có vết thương tạo thành do trải qua vật lộn hay phản kháng.”
Cô nghĩ một chút, suy đoán ra tình hình tại hiện trường ngay lúc đó: “Có tổng cộng mười tám vết dao đâm trên thi thể, ngoại trừ hai nhát vào tim là trí mạng, còn lại đều không nặng lắm, hơn nữa tập trung nhiều ở phía bên trái thi thể, bên phải ít hơn, không có vết thương ở phần lưng hoặc gáy.
Đây chính là vết thương do một người thuận tay phải tự tạo ra cho mình.”
“Nếu bình thường, một người bị tấn công sẽ luôn có lúc xoay người bỏ chạy, mà mười tám vết dao đều ở chính diện, trừ phi là bị trói chặt, nhưng thi thể lại không có dấu vết bị trói.”
“Thế nên có thể suy ra, Lưu Vu An thuận tay phải dùng dao găm đâm hơn mười nhát ở những vị trí không yếu hại trên người mình, tạo ra chứng cứ giả là mình bị giết, sau đó đến cạnh vại nước rửa sạch sẽ vết tích trên người rồi lại đâm vào ngực mình.
Vừa mới đâm xong cũng không thể chết ngay lập tức, trước khi hắn chết đã ném dao găm vào vại nước, tự mình di chuyển qua bên cạnh nằm chờ chết.
Trước đó, người này hẳn đã uống rượu thêm can đảm, trong miệng loáng thoáng có mùi rượu, mà giữa hàm răng lại có máu, hẳn là hắn đã từng vì nhịn đau nên cắn chặt một thứ gì đó trong miệng, thế nên hắn làm tất cả mọi chuyện trong sân mà lại không có chút động tĩnh gì khiến người khác phát hiện.”
Du Khả hầu như nghẹn họng, trân trối nhìn Hạ Mục Lan nói một cách trật tự rõ ràng giống như tờ “báo cáo nghiệm thi” vậy, hương trưởng và mấy tráng đinh bảo vệ hiện trường đứng bên cạnh càng nghe sắc mặt càng tái.
“Lưu Vu An chết vì mất quá nhiều máu, trong vại nước có nhiễm máu tươi nên mới bị hiểu lầm.
Thời gian tử vong khoảng gần giờ Tý tối qua.
Vết máu gọn gàng là vì hắn nhất định đã nằm ở đâu đó chờ chết, nếu bị đâm đến chết