Mục Dương đi tới nội viện của La Tĩnh thì thấy nàng đang lặng lẽ ngồi dưới gốc cây ngô đồng nhìn Ninh Hinh và Ninh Ý chơi đùa, hắn cảm thấy không ai có thể vượt được độ nhàn nhã, bình thản của nàng.
Và dường như gần đây hắn đến nơi này đều và vì bất hòa giữa Ninh Nguyệt và Ninh Hinh.“Phụ thân, người tới rồi." A Ý vui vẻ gọi Mục Dương.“Ừ, phụ thân đến thăm các ngươi một chút."“Phụ thân không bận à?"“Hôm nay ta không bận, Ninh Ý đang làm gì vậy?" Mục Dương bất đắc dĩ nói.“Ta đang..."Nhìn thấy ánh mắt chăm chú của mẫu thân, tuy biết Mục Dương đến đây vì cái gì nhưng Ninh Hinh lại giả vờ như không biết, như thể nàng rất cao hứng khi gặp Mục Dương: "Phụ thân, người không đến thăm chúng ta thường xuyên, người xem A Ý nhớ người như vậy."“Ha Ha, Hinh nhi không nhớ phụ thân sao? ""Nhớ ạ, ngày trước rất muốn phụ thân đến thăm nhưng mà người lại không đến, sau đó ta thấy quen rồi cho nên dần dần không nhớ nữa, nếu như người lại không đến nữa, đoán chừng về sau Ninh Ý cũng không nhận ra người rồi.” Nghe được câu trả lời của Ninh Hinh, Mục Dương sửng sốt."Phụ thân về sau sẽ thường xuyên đến thăm các ngươi."“Thật sao? Phụ thân trước kia cũng thường nói sẽ đến thăm bọn ta, về sau người cũng không có đến, người sẽ không đến đâu, phụ thân, nếu người bận đến không được thì cũng không sao đâu, cũng không thể nói đến rồi không đến, như vậy ta và đệ đệ sẽ uổng công mong chờ.” Ninh Hinh rất nghiêm túc nhìn Mục Dương nói, lạo hài tử mà lừa gạt con cái đều là cặn bã.“...”“Hinh nhi rất nhớ ngươi, mỗi ngày nó đều nói về ngươi đấy.” La Tĩnh đáp lời, nàng không hi vọng mối quan hệ giữa nữ nhi mình và phụ thân trở nên quá cứng nhắc.Đúng vậy nha, ngày nào nàng cũng nói việc hắn đến chỗ của Tạ thị nhìn Ninh Nguyệt và Ninh Hạo, Ninh Hinh thầm nói trong lòng.Mục Dương có chút lúng túng, hắn không biết phải đối mặt với thê nhi trước mặt mình như thế nào.
La Tĩnh vẫn luôn như vậy, nàng sẽ không tranh giành với người khác bất cứ điều gì, cũng sẽ không phản đối bất cứ điều gì, ban đầu hắn và La Tĩnh kết thành đạo lữ vì nguyên nhân gia tộc, sau khi sống chung thì hắn cũng rất hài lòng về vị thê tử này.
Nàng vốn xuất thân cao quý, nhưng cũng rất hiểu chuyện nên hắn sẵn sàng cho nàng sự tôn trọng.Nhưng sau này hắn dần phát hiện, thê tử này căn bản không thèm quan tâm đến hắn, khi Tạ Như Ý vào cửa, nàng cũng đồng ý mà không nói gì, điều này khiến trong lòng hắn cảm thấy có chút trống vắng.
Tạ thị là người hắn yêu nhất, nàng còn trải qua nhiều cái khổ sở như vậy cho nên bình thường hắn luôn rất cưng chiều nàng.
Mặc dù La thị sinh ra Hinh Nhi và Ý Nhi kém phần được sủng ái bằng Nguyệt Nhi và Hạo Nhi, nhưng hắn vẫn rất coi trọng thê nhi nàng, dù sao cũng là trưởng nam, trưởng nữ của hắn.Tuy rằng bình thường Tu Chân giới dùng thực lực và tư chất để nói chuyện, nhưng ở đại gia tộc thì thứ nhìn vào là đích thứ đấy.“Hinh nhi, nghe nói hôm nay ngươi đã dẫn khí thành công?”“Đúng vậy, hiện tại ta đã là một tu sĩ Luyện Khí kỳ.”“Ừ, không tệ, hãy tiếp tục cố gắng."“Ta biết rồi.”“Ta còn nghe nói hôm nay đại tỷ đến chúc mừng, vì sao nàng trở về lại khóc trở về?" Mục Dương khó hiểu hỏi.“Nàng lại khóc ạ? Ninh Nguyệt lớn hơn ta hai tuổi, sao lại khóc nhiều như vậy, nàng cũng thật không có tiền đồ.
Làm sao ta biết được vì sao nàng khóc? Ta lại không phải mẫu thân nàng." Ninh Hinh cố ý không đáp lại lời của Mộc Dương mà ngược lại còn trào phúng Ninh Nguyệt.“Phụ thân, bình thường không phải người rất bận sao? Làm sao người biết nàng khóc trở về vậy? Loại chuyện nhỏ nhặt này cũng đáng để người chú ý ạ?" Ninh Hinh ngoài ngơ ngác trả lời, nhưng trong lòng lại lạnh thật lạnh đấy."Chuyện nhỏ nhặt, các đệ tử trong Mục gia phải luôn hỗ trợ lẫn nhau, ngươi không biết sao? Dù sao nàng cũng là tỷ tỷ ngươi." Mục Dương kiên nhẫn nói, hắn biết hai mối quan hệ giữa hai tỷ muội Ninh Hinh và Ninh Nguyệt không tốt, nhưng không ngờ từ trước đến nay song phương đã chán ghét nhau rõ ràng như thế."Phụ thân, ngươi mãi mới tới đây một lần, có nhất thiết phải nói