Ninh Hinh bị người nào đó chen đẩy vào bí cảnh, xoay lòng vòng một hồi liền mới có cảm giác chân đang đi trên đất.
Nàng được truyền tống đến một bình nguyên, cũng không có mối nguy hiểm nào trong tưởng tượng, dường như ở đây chỉ có mình nàng.Sau khi quan sát cẩn thận hoàn cảnh chung quanh, nàng ngẫu nhiên chọn một hướng để tiến về phía trước.
Đi một lúc lâu nàng vẫn không thấy một người nào, thậm chí cả một con Yêu thú cũng không.Ngay lúc nàng cho rằng chính mình đã tiến một Ảo trận thì nàng đã nhận thấy trước mặt có một luồng linh khí dao động, Ninh Hinh nhanh chóng di chuyển về hướng đang dao động linh khí đó, rất nhanh sau đó nàng phát hiện có người đang đánh nhau.Nàng lặng lẽ đi về phía trước, đại khái nhìn qua thì đoán chừng hai bên xảy ra xung đột vì linh dược, không bên nào ra tay chí mạng.
Lúc bắt đầu bí cảnh , đệ tử tiến vào còn bảo là sẽ không giết người đoạt bảo cơ mà.Xem ra phương hướng nàng đi đã đúng, vòng qua hai bên tiếp tục đi về hướng này.
Rất nhanh nàng đã nhìn thấy nơi giao nhau giữa bình nguyên và rừng rậm, lúc này trời đã gần tối, có thể thấy nơi Ninh Hinh được truyền tống đến rất xa, cái nơi mà cả chim cũng không thèm ị.Càng đến gần khu rừng, sẽ thường xuyên thấy một số đệ tử Luyện khí của hai đại tông môn còn lại, cũng như một số Yêu thú nhị giai, tam giai.
Dựa vào thần thức cường đại Ninh Hinh cẩn thận tránh né người và Yêu thú xung quanh.
Nàng chỉ nghĩ đến việc tìm một nơi để trú ẩn trước khi trời tối, màn đêm chính là thiên đường cho lũ Yêu thú.Khi trời đã tối Ninh Hinh chọn một nơi tương đối vắng vẻ làm chỗ dừng chân, nàng sắp xếp rồi bày ra Phục Hợp trận ngũ phẩm theo nguyên tắc an toàn là trên hết trước, sau đó mới yên tâm bắt đầu nghỉ ngơi, dù sao cũng là lần đầu tiên ra ngoài nên nàng vẫn có chút hồi hộp và sợ hãi.Phục Hợp trận ngũ phẩm trong tay Ninh Hinh là do La Tĩnh đưa, là sự kết hợp giữa Ảo trận, Khốn trận, Sát trận làm thành một trận pháp, bên ngoài rất khó để mua được.
Loại này vừa dùng để công vừa dùng để phòng.
Sau khi bố trí xong Ninh Hinh lấy bồ đoàn ra ngồi tu luyện.
Hôm nay chỉ toàn vội vàng chạy trốn nên chẳng thu được kết quả gì.Vào ban đêm nhiều Yêu thú trong bí cảnh sẽ ra ngoài săn tìm thức ăn.
Các tu sĩ đến tìm nơi ở sớm một chút, nếu không đi ra ngoài bị đàn Yêu thú đập tư vị cũng không tốt lắm.Sáng sớm hôm sau Ninh Hinh thu dọn xong liền bắt đầu đi khám phá khu rừng.
Cả Đạo quân Thanh Mộc và Lâm Lạc đều nói ngoài bí cảnh bình thường không xuất hiện Yêu thú ngũ giai trở lên.
Vốn dĩ nàng đang định dùng phù Truyền Âm cho Mục Thủy Lam, nhưng sau đó nghĩ lại, bọn họ nhiều người như vậy mà Thủy Lam cũng không phải là lão đại cho nên không muốn gây phiền phức cho nàng.Ninh Hinh một mình thận trọng đi về phía trước, một bên tìm kiếm đan dược và linh dược, một bên luôn chú ý đến sự xuất hiện đột ngột của Yêu thú.Như Lâm Lạc đã nói đan dược trong bí cảnh có rất nhiều, đều là đan dược cấp thấp thông thường, Ninh Hinh mới bắt đầu chọn một hái một ít thứu giống trên đỉnh Vân Hải, những thứ khác nàng không đụng đến.
Càng về sau Ninh Hinh thậm chí còn không có tâm ý đi hái đan dược, sau khi hái đan dược còn phải lãng phí hộp ngọc.Nhưng đây lại là tiện nghi đối với các tu sĩ khác, những người như Ninh Hinh dù sao cũng chỉ là số ít, phần lớn tu sĩ tiến vào bí cảnh chủ yếu là vì đan dược bên trong, người không thiếu linh dược như nàng e là không có đi.Mấy ngày nay nàng gặp rất nhiều tu sĩ, có Thiên Nhất tông, cũng có hai tông môn còn lại, cũng gặp phải rất nhiều Yêu thú, Ninh Hinh không có đi lên chém giết mà là tránh xa bọn chúng.
Ngoại trừ hái một vài cọng linh dược cấp thấp, nàng cũng chẳng thu được gì cả.
Ninh Hinh thỉnh thoảng suy nghĩ, đây chính là nguyên nhân Đạo quân Thanh Mộc không muốn nàng tiến vào, tình huống hiện tại của nàng, sư phụ của nàng có lẽ có thể đoán trước được.Ninh Hinh rất bối rối không