Ninh Hinh lấy nguyên cây Huyết Cốt quả ra, Đạo quân Thanh Mộc nheo mắt, sau đó lại tiếp tục nhìn nàng, vốn đã quen với khuôn mặt vô cảm của sư phụ: “Sư phụ, đây là Huyết Cốt quả đệ tử trong Mê Vụ lâm lấy được, có bảy quả luôn.
Gốc Huyết Cốt quả này ta giao lại cho sư phụ, dù sao ta cũng không dùng đến.”“Đây là ngươi vất vả lấy được, tự ngươi cất kỹ đi.”“A, Sư phụ, ngươi không sợ ta không giữ được linh quả sao?”“Không phải ngươi nói không ai biết ngươi lấy sao? Bây giờ loại quả này đối với ta không có tác dụng gì rồi, ngươi giữ cho ngươi đi.”“A, không phải nói ăn sẽ tăng tu vi sao?”“Đó là cho tu sĩ dưới Hóa Thần.”“Ta có thể cho Lâm Lạc một quả chứ?”“Của ngươi, ngươi cứ tùy ý.” Như vậy nghĩa là có thể cho rồi.“Sư phụ, đệ tử ăn có hữu dụng không?””Có, bất quá nên ăn sau khi lên Kim Đan, tối đa ba quả, lần thứ nhất hiệu quả sẽ tốt nhất, có thể lợi dụng để tấn cấp.”Sau khi rời khỏi động phủ của Đạo quân Thanh Mộc, Ninh Hinh đi đến nơi ở của Lâm Lạc: "Lâm thúc, ngươi đang làm gì vậy?"“Hinh nhi, Đạo quân cách đây không lâu cho ta một cây Linh trà, ta mới trồng, mà ngươi như thế nào lại bị thương?”“Đừng nhắc nữa, có chút xui xẻo.
Lâm thúc, ta có thứ này cho thúc, nhưng thúc phải giữ bí mật.”"Có gì thần bí thế?" Ninh Hinh đưa cho Lâm Lạc một hộp ngọc chứa Huyết Cốt quả."Đợi ta đi rồi thúc lại xem"."Được rồi, sau khi ngươi rời đi ta lại xem." Ninh Hinh truyền một ít linh lực cho cây Linh trà Lâm Lạc vừa trồng trước khi rời đi.Trở lại động phủ, Ninh Hinh lấy ra con chim màu đen to bằng lòng bàn tay, sau khi truyền linh lực vào con chim, nó không còn giống như lần nàng nhặt nó lên nữa, giống như tùy thời đều có thể chết vậy.
Lông chim đen óng, cũng không biết là loài gì, chắc chắn là bị đạo Linh phù kia làm bị thương.Thấy chim nhỏ không sao, Ninh Hinh lấy bồ đoàn ra bắt đầu tu luyện chữa thương, cây khô gặp xuân trong Thanh mộc quyết đối với chữa trị rất hiệu quả.Vài ngày sau, chim nhỏ đã tỉnh kêu oa oa lên, âm thanh rất khó chịu, cảm giác như đang đói, nàng lấy cháo vừa mới nấu ra cho nó uống, chim nhỏ thấy thức ăn liền chạy tới, rất nhanh ăn sạch bát cháo, sau đó lại tiếp tục nhìn Ninh Hinh, nàng biết rõ khẩu vị Yêu thú này rất lớn nên đã chuẩn bị rất nhiều, thêm một bát nữa, cho đến khi ăn hết năm bát, chim nhỏ cỡ lòng bàn tay mới no nê, xem ra từ nay về sau nàng phải kiếm rất nhiều linh thạch, nuôi chim thật sự không dễ dàng.Mấy ngày nay Ninh Hinh xem qua Bách khoa toàn thư về Yêu thú, so sánh một số loài chim, nàng phát hiện hắn giống Ô Nha nhất, tức là con quạ: "Ngươi là quạ à?"“Quạ quạ!”"Này, thực sự là một con quạ." Tại sao Linh sủng đầu tiên của nàng lại là một con quạ? Nhìn vào bộ lông đen của nó, nàng ngay lập tức quyết định tên của nó, Tiểu Hắc, quả thực rất sống động: "Từ giờ trở đi kêu ngươi là Tiểu Hắc."Ninh Hinh cảm giác Linh sủng của nàng dường như đã mở linh trí.
Mặc dù nó chưa thể nói được, nhưng nàng có thể cảm nhận được một số cảm xúc của nó, chẳng lẽ nó cũng ăn Huyết Cốt quả? Nghĩ đến khả năng này, nàng cho rằng vận khí của con quạ này cũng thật tốt đi, bốn Yêu thú chờ đợi mấy nghìn năm cũng không có ăn.Tiểu Hắc rất hoạt bát, hàng ngày đều đem Vân Hải phong dò xét một lần, như thể những cây linh thực trên đỉnh là lương thực của nó vậy, đương nhiên người khác không thể lấy đi, thỉnh thoảng đệ tửu tạp dịch đến sửa sang Dược Viên, nó còn phải ở một bên giám sát.Trong thời gian dưỡng thương, ngoài việc tu luyện ra thì nàng không có việc gì làm, Ninh Hinh bắt đầu mở quầy hàng rong dưới chân núi của tông môn.
Cách đây không lâu, Mục Thủy Lam đã thành công tấn cấp Trúc Cơ, bây giờ nàng đã trở về Mục gia, cho nên chỉ có Ninh Hinh ở đây mở hàng."Ngươi nghe gì chưa?