Đi đến vùng phụ cận của một thị trấn, thấy sắc trời đã tối, hai người Ninh Hinh định nghỉ lại một đêm, chọn một quán trọ để ở.“Chúng ta cứ nghỉ ngơi trước, mai lại tính sau.”“Được.”Sáng sớm ngày hôm sau, tại đại sảnh của nhà trọ bọn họ gặp một đoàn người, hầu hết cả đoàn người đó đều bị thương, có một số còn rất nghiêm trọng.
Hạ Thiên Vượng đến hỏi chủ quán: “Ông chủ, họ là ai? Tại sao mới sáng sớm đã bị thương?”“Đạo hữu từ nơi khác đến nên không biết, gần đây có rất nhiều tu sĩ đến để tìm kiếm động phủ ở phía Đông thị trấn, hầu như mỗi người khi trở về đều bị thương, cảnh tượng này người trên thị trấn đều quen rồi, còn không phải là họ muốn phá trận của động phủ rồi bị trận pháp đánh bị thương sao.
Nghe nói động phủ đó là chỗ tu luyện của vị tán tu, vị tiền bối này đã là Nguyên Anh, cho nên mới có nhiều nhóm tu sĩ kéo đến như thế.” Chủ quán nói.“Ông chủ, không biết động phủ của vị tiền bối kia là ở đâu?”“Các ngươi ra khỏi trấn, đi về hướng Đông Bắc đấy, nó ở trong một khu rừng, bất quá cánh rừng này không đơn giản, Yêu thú bên trong rất lợi hại, đạo hữu nếu muốn đi thì hãy cẩn thận.”“Đa tạ đã cho ta biết.”Rời khỏi nhà trọ, Hạ Thiên Vượng nói với Ninh Hinh: “Sư tỷ, dù sao chúng ta cũng không có nơi nào để đi, không bằng chúng ta đến động phủ của vị tán tu kia xem?”“Ngươi không sợ? Không phải chủ quán đã nói mỗi người trở về đều bị thương sao.” Ninh Hinh hỏi ngược lại, nàng thì có lẽ không vấn đề, nhưng vấn đề chính là Hạ Thiên Vượng, tu vi hắn có chút thấp, nếu một mình nàng cũng thôi đi, coi như gặp nạn chạy trốn vẫn có thể, còn mang theo hắn, Ninh Hinh cảm thấy có chút khó.“Là tu sĩ sao lại có thể sợ nguy hiểm đây, sư tỷ yên tâm, tuy tu vi ta không cao, nhưng chạy trốn thì ta là nhất đấy, không cần lo lắng cho ta.” Hạ Thiên Vượng nói, hắn biết rõ trình độ trận pháp của Mục Phong sư tỷ, nếu vị tán tu tiền bối kia đã bày trận pháp, làm sao hắn lại không đến dò xét được, biết đâu lại có chút cơ duyên.“Vậy đi thôi, nếu có nguy hiểm ngươi nhớ tự bảo vệ chính mình.”“Ừ, sư tỷ.”Hai người Ninh Hinh rất nhanh đã đến cánh rừng mà chủ quán trọ đã nói, “Cẩn thận chút”, “Ừ” hai người cứ thế cẩn thận đi qua cánh rừng, trên đường đi gặp rất nhiều Yêu thú Ngũ giai, tất cả đều bị Ninh Hinh giải quyết hết.“Xem ra cánh rừng này không đơn giản, vừa vào đã xuất hiện Yêu thú Ngũ giai, ngươi cẩn thận, gặp nguy hiểm thì rút trước, không cần quan tâm đến ta, biết không? Ta tự có thủ đoạn chạy trốn.” Ninh Hinh lo lắng nói với Hạ Thiên Vượng.“Sư tỷ yên tâm, ta biết rồi.”“Phía trước có người, cẩn thận chút, chúng ta qua xem.”“Là nhóm người Cố gia, bọn họ hình như bị thương rồi, sư tỷ, chúng ta có nên qua đó chào hỏi họ?”“Ta thấy rồi.” Ninh Hinh trầm tư, Cố Thiên Cầm đang chăm sóc những đệ tử bị thương, Dương Vũ Vi cùng Thẩm Như Tuyết mà nàng nhìn thấy vào ngày hôm đó làm thế nào lại cùng xuất hiện ở đây, còn chung chỗ với Cố Thiên Cầm? Sau đó nàng lại thấy Cố Thiên Lăng từ phía sau xuất hiện, hắn giống như vừa trải qua một trận chém giết.“Ai?” Cố Thiên Lăng vừa cảm giác được có ngươi đang quan sát bọn hắn, những người khác vừa nghe thấy thanh âm của hắn liền làm ra bộ dạng sẵn sàng chiến đấu.“Là chúng ta.” Ninh Hinh cùng Hạ Thiên Vượng đi ra ngoài, đúng là cảnh giác thật.“Mục Phong, sao các ngươi lại ở đây?” Cố Thiên Cầm hỏi.“Vốn định đi khắp nơi, không nghĩ lại nghe được có động phủ Nguyên Anh ở thị trấn, đến đây để nhìn xem thì gặp các ngươi.” Ninh Hinh đi đến, nghe lời nói của nàng, đám đệ tử Cố gia đều đề phòng nàng cùng Hạ Thiên Vượng.“Là như vậy à, chúng ta cũng đến đây để thăm dò cái động phủ đó.
Nếu được thì chúng ta đi cùng đi?”“Được, ta thì không có vấn đề gì, ngược lại mấy người bên kia?”“Chúng ta cũng không có vấn đề gì, mọi người cùng nhau đi, người càng đông thì lực càng lớn.”Về sau hai phe cùng hướng về một chỗ động phủ, Ninh Hinh kéo Cố Thiên Cầm sang một bên hỏi: