Ninh Hinh bị đập bay ra đất, trong miệng không ngừng trào máu, nàng muốn đứng lên nhưng toàn thân lại cảm giác như gặp một cơn kình phong, Tiểu Hắc bên người không ngừng bay vòng vong, nó không biết phải trợ giúp chủ nhân như thế nào.Nàng bị tu sĩ Nguyên Anh làm bị thương không biết lần thứ mấy rồi nữa? Cũng không biết là nàng may mắn hay bất hạnh, một cái tu sĩ Trúc Cơ nho nhỏ như nàng làm sao luôn chọc đến Nguyên Anh a? Ninh Hinh giãy giụa lấy sức đứng dậy, nàng sử dụng những khí lực cuối cùng lấy ra Sinh Cơ đan ăn vào, nhìn yêu hồ đang hướng bọn nàng đi đến, nàng bất động thanh sắc đem Truyền Tống phù Ngũ phẩm cầm lấy, dùng ánh mắt trấn an Tiểu Hắc đang sợ hãi.“Còn muốn trốn? Một Trúc Cơ nho nhỏ như ngươi?” Yêu Hồ trào phúng với Ninh Hinh, nàng cảm thấy nữ tu sĩ kia giãy giụa chẳng qua là không biết tự lượng sức mình.“Tiền bối muốn như thế nào mới thả ta cùng Linh sủng?”“Thả các ngươi? Khi nào cơn giận của ta tiêu tan đi.” Nói xong nàng đem một đạo linh lực đánh vào Ninh Hinh, đem nàng đánh bay đến bên kia.Mắt thấy hồ yêu muốn ra tay, Ninh Hinh tranh thủ thời gian nói: “Tiền bối, coi như bây giờ ngươi giết ta cùng Tiểu Hắc thì Huyết Cốt quả cũng không thể lấy lại.
Nếu tiền bối nguyện ý thả chúng ta, ta có thể cho tiền bối biết cây Huyết Cốt quả khác ở nơi nào?”“Cái gì? Ngươi biết Huyết Cốt quả ở nơi nào?” Yêu Hồ thoáng liền kích động, nàng lập tức nghĩ đến mật cây Huyết Cốt quả khác còn không rõ tung tích.Ngay khi hồ yêu ngây người, Ninh Hinh kích hoạt Truyền Tống phù, lập tức nàng biến mất trong tầm mắt của Yêu Hồ.“Nhân tu lớn mật, lại dám gạt ta.
Tốt nhất đã ra khỏi Vân Thương, nếu để ta tìm được các ngươi, ta xem làm sao thoát khỏi tay ta.” Ninh Hinh đột nhiên biến mất để lại Yêu Hồ tức giận, trong lòng nàng ghi hận Ninh Hinh nói về Huyết Cốt quả khiến nàng tràn ngập hy vọng, nhất định phải tìm được nhân tu đó.Ninh Hinh cùng Tiểu Hắc bị truyền tống đến một mảnh trong rừng rậm, nằm rạp trên mặt đất, Ninh Hinh hiện tại cảm thấy toàn thân tựa như tan rã, động một chút liền run rẩy, phải một lúc lâu nàng mới lấy ra đan dược chữa thương cùng Hồi Linh đan sử dụng.
Một lát sau cảm giác dễ chịu hơn chút ít nàng mới bắt đầu xem tình huống xung quanh.“Tiểu Hắc, không phải ngươi là chim may mắn sao? Như thế nào lại không mang đến cho ta một chút ít gì gọi là may mắn vậy? Sao ta cứ cảm giác bây giờ chúng ta vẫn đang trong rừng rậm Vân Thương đây?”“Chủ nhân, thực xin lỗi, hay ngươi đem ta bỏ vào lại túi linh thú đi.”“Tiểu Hắc, không ngờ ngươi ăn vụng Huyết Cốt quả của yêu hồ đấy.”“Không phải, ta không có, Huyết Cốt quả là tự mình rớt xuống trước mặt ta, ai ngờ ta vừa ăn yêu hồ liền chạy đến nói là của nàng, còn đả thương ta nữa, nếu không phải gặp được chủ nhân, Tiểu Hắc có lẽ sẽ không còn ở đây.”“Hóa ra ngươi là bị yêu hồ làm bị thương, ta còn tưởng, không đúng, yêu hồ có thể cho rằng ngươi đã chết, vậy lần này nàng làm thế nào mà tìm được ngươi? Xem bộ dạng nàng giống như chờ chúng ta đấy.” Ninh Hinh vô cùng nghi hoặc nhìn chính mình cùng Tiểu Hắc, nàng hết sức khó hiểu, chẳng lẽ trên người Tiểu Hắc bị Yêu Hồ kia đặt cái gì mà truy tung ấn ký, nghĩ đến đây nàng liền đem Tiểu Hắc kiểm tra một lượt từ đầu đến chân.“Chủ nhân, ngươi làm gì vậy?”Không phát hiện trên người Tiểu Hắc có cái gì? Chẳng lẽ nàng nghĩ nhầm? Chẳng qua là vô tình gặp gỡ? Ninh Hinh không biết ấn ký trên người Tiểu Hắc là loại ấn ký chuyên dùng truy tung tích của hồ ly, người ngoài căn bản không cách nào phát hiện.
Tiểu Hắc bây giờ còn nhỏ, tu vi cũng thấp, đơn nhiên cũng không phát hiện trên người xuất hiện ấn ký.Ngay lúc Ninh Hinh cùng Tiểu Hắc cẩn thận tìm phương hướng ra ngoài, Hạ Thiên Vượng ở Nam Trúc thành chờ bọn nàng đến phát điên, những kẻ tìm tinh hoa anh trăng sẽ sớm trở lại nhưng thân ảnh sư tỷ cùng Tiểu Hắc một chút cũng không thấy, hắn muốn đu vào tìm nàng nhưng