Mỗi Cái Thế Giới Tô Một Lần

Chương 62: Big bang! Scandal bùng nổ (11)


trước sau

Edit: Thiên Tình

Giang Khác khởi nghiệp phải sớm hơn Dương Sâm, nhưng trong giới giải trí ngoại trừ thực lực và chỗ dựa, còn chú trọng vận may. Tuy không như Dương Sâm có thể nhanh chóng đứng vững gót chân trong giới điện ảnh, nhưng sau khi hắn tỏa sáng ở mảng phim truyền hình, cũng từng nhận đóng nhiều bộ phim. Nhưng bất kể là kỹ thuật diễn hay doanh thu phòng vé, đều không có một thành tựu vượt trội, hắn đứng ở một vị trí không nóng không lạnh. Mặc dù như thế, trong số các nam diễn viên cùng thời, hắn dĩ nhiên vẫn được coi là một nhân vật nổi bật, với tài nguyên tích lũy nhiều năm, mua một căn biệt thự chỉ là chuyện nhỏ.

Khu biệt thự nơi hai người đang sống có các biện pháp an ninh rất tốt, là lựa chọn hàng đầu của các sao nổi tiếng thuộc thành phố A. Nếu như paparazi có thể nằm vùng ở đây, mỗi ngày đều có thể bắt được hai đến ba tin tức lớn, cũng như chuyện xảy ra lúc nãy, sự kiện bạn gái trước của Giang Khác.

Cho nên ở trong phòng tập gym gặp phải một minh tinh khác cũng là chuyện bình thường, nam minh tinh đều có huấn luyện viên riêng, từ góc độ này mà nói, bọn họ vì duy trì hình thể pahỉ trả giá nỗ lực không thua kém diễn viên nữ.

Phòng tập chiếm diện tích lớn, chủng loại dụng cụ đa dạng, Giang Khác và Văn Anh ở chỗ dụng cụ luyện lực cánh tay, Dương Sâm thì đi đến khu vực máy chạy bộ, chuẩn bị làm nóng người.

Ba người tạm thời không chạm mặt.

Bên này, Giang Khác còn đang xỏ giày cho Văn Anh, ngón tay có chứa kén mỏng của hắn kề sát gan bàn chân ấm mềm của cô, cảm giác quen thuộc chợt toát ra, cứ như ký ức về đêm đó thức tỉnh, không khỏi khiến lòng người nao nao, tâm thần lay động.

Văn Anh lấy mũi chân đá hắn một cái, bắp tay rắn chắc của hắn trái lại làm đau ngón chân cô, cô liếc xéo, "Giày đâu?"

Giang Khác bị cô đá tỉnh, vội vàng mang giày cho cô, nếu như vào lúc này có ống kính quay lại vẻ mặt hắn từ dưới lên trên, sẽ phát hiện hắn hơi có chút bối rối. Hắn nói sang chuyện khác: "Cô chờ tôi tắm một cái, rồi chúng ta cùng về công ty ký hợp đồng."

"Ký hợp đồng?" Văn Anh ngồi ở trên ghế, cũng không sốt ruột, chậm rãi lắc lư cái chân, "Tôi còn chưa quyết định muốn ký anh."

Giang Khác sững sờ, "Cô không muốn ký tôi?"

Cô chống cằm, đánh giá hắn nói: "Tôi xem qua tin tức của anh, ừm, nói thế nào đây... Giang tiên sinh rất có sức hấp dẫn, số lượng fan khổng lồ, lực ngưng tụ mạnh, không dễ lung lay, ở trong giới có địa vị nhất định và có danh tiếng tốt đẹp. Tuy rằng tai tiếng tình ái không ngừng, nhưng những đạo diễn hay nhà sản xuất phim từng hợp tác đều đánh giá anh rất cao, thật bất ngờ lại là một diễn viên chuyên nghiệp."

"Đánh giá rất khách quan." Giang Khác xem nhẹ ba chữ "thật bất ngờ" trêu tức của cô. Hắn giang tay ra, phơi bày sự quyến rũ nam tính của mình, "Vậy cô còn không hài lòng cái gì?"

"Anh vẫn dậm chân tại chỗ."

Văn Anh không tiếp tục uyển chuyển, lựa chọn đánh thẳng vào hồng tâm.

Sự dứt khoát của cô làm cho Giang Khác thu hồi biểu cảm cợt nhả. Bị phê bình thẳng mặt, cho nên vẻ mặt hắn hơi mất tự nhiên, nhưng rất nhanh, hắn đã tự điều chỉnh cảm xúc, "Nói thử xem nào?"

Đưa ra yêu cầu này xong, hắn liền biết ngay vị trí của hai người đã bị tráo đổi, nếu như việc hắn để cô đến xử lý bạn gái cũ mang tính chất khảo nghiệm thăm dò, trước khi chính thức ký hợp đồng, hắn muốn nhìn xem năng lực của cô đến tột cùng ra sao. Vậy thì hiện tại, đến phiên cô đánh giá hắn.

"Năm ngoái lúc anh đóng một bộ phim gián điệp thời dân quốc, lực chú ý cũng đã đạt đến đỉnh cao, sau đó anh bắt đầu tiếp nhận phim điện ảnh. Nhưng kỳ lạ là, anh đã không phát huy được thế mạnh này, trái lại nhận đóng một vài vai phụ của những tác phẩm lớn, đóng vai xấu, đóng vai già, cố hết sức phô bày kỹ năng diễn xuất của mình." Tiếng nói của cô hơi dừng, rồi giễu cợt, "Cũng như Dương Sâm bây giờ vậy. Nhân vật dễ triển khai nhất rõ ràng là nam số hai. So sánh với Dương Sâm, tuổi tác của Chu Châu kỳ thực không thích hợp, cậu ta quá trẻ, cho nên ở phần đắp nặn nhân vật không có tính tự sự cũng không có không gian phát huy lớn hơn. Nếu để tôi an bài, tôi sẽ cho hai người đổi vai, một vị hiệp khách tuổi trẻ mà phấn chấn, trong đấu tranh chính trị không ngừng va vấp, lăn lộn lần mò, trưởng thành lên từ hài cốt hi sinh vì cuộc chiến này. Dù là tình tiết hay thiết lập nhân vật đều sẽ thú vị rất nhiều, chỉ tiếc..."

Chỉ tiếc kịch bản đã trù hoạch như vậy, vị trí nam một dù thế nào cũng sẽ không rơi xuống đầu Chu Châu.

Giang Khác chiếu theo cô nói mà giả tưởng một phen, lại giật mình nhận ra lối suy nghĩ của cô quả thật càng khơi gợi trí tò mò của hắn, "Cô đã sớm đoán được kết quả người nổi phim không nổi? Cô... còn biết viết kịch bản?"

"Tôi biết xem." Cô chỉ vào hai mắt mình, "Một trong những nhiệm vụ của người đại diện chính là giúp diễn viên chọn kịch bản, thân ái --"Bởi vì hắn còn đang duy trì tư thế xỏ giày cho cô, cô rất dễ dàng nâng cằm hắn lên, tiếc nuối nói, "Không thể không nói, mấy bộ phim lúc trước anh chọn đều rất tệ. Hoặc nên nói, không có vai diễn nào trong đó là hợp với anh cả."

Đến lúc này, Giang Khác đã quên mất ý định muốn đối chọi với cô, hắn không còn bất mãn với thái độ của cô, trái lại vì lời nói của cô mà tim đập thình thịch.

Giống như bộ trang phục đẹp nhất không quyết định ở giá tiền của nó, mà ở chỗ nó có vừa người hay không, có thể thể hiện ra mặt đẹp đẽ nhất của người mặc hay không. Kỹ thuật diễn của Giang Khác có lẽ thua kém Chu Châu, thậm chí cũng không thể nhỉnh hơn Dương Sâm, nhưng hiện tại, địa vị mà hắn thu hoạch được, quả thật không tương xứng với năng lực và sự trả giá của hắn.

Đây là chuyện hắn vẫn luôn phiền não.

Cô nhất định là muốn ký hợp đồng với hắn rồi, nếu không sẽ không phí công để nghe ngóng tin tức về hắn. Kỳ thực ngẫm lại cũng có thể nhận ra, có lẽ trong tương lai, Chu Châu và Ninh Kiêu sẽ vượt qua Dương Sâm, trở thành "tác phẩm" tuyệt vời của cô. Nhưng bây giờ cuộc mua bán chỉ mới bắt đầu, là giai đoạn lỗ vốn lấy tiếng, cô muốn nâng họ cao lên, nhất định phải thu xếp dọn đường, chọn kịch bản tốt, không thể tùy ý nhận vai diễn hét giá cao, gặp gỡ các đạo diễn sản xuất danh tiếng, danh ngạch đi cửa sau đều cần phải tranh thủ, điều này mang ý nghĩa tiền cô chi ra chưa chắc được lợi nhuận nhiều.

Trên tay cô quả thật thiếu hụt nghệ sĩ đã chín muồi, có thể giúp cô mang đến rất nhiều tiền hoa hồng. Không khéo, hắn chính là một nghệ sĩ như vậy.

Người ghét hàng mới là người mua hàng, cô làm như vậy chỉ để chiếm thế chủ đạo, cũng giống như bất kỳ thương nhân nào muốn ép giá.

Ý thức được điểm này, Giang Khác cũng vững bụng. Hắn tóm lấy tay Văn Anh, dùng con mắt rất có mị lực nhìn cô, phảng phất thâm tình ngóng nhìn: "Vậy phải làm sao, mới có thể ký kết với cô?"

"Đơn giản." Văn Anh lắc lắc ngón tay, như cười như không nói, "Cầu tôi đi."

Giang Khác: "..."

"Làm được thì ký ngay."

Cô lưu loát bỏ xuống câu này.

Kỳ thực chỉ cần một câu nói, thay vì những yêu cầu phải huy động tỉ lệ tiền hoa hồng thì không đáng kể chút nào, đối với hắn không có bất kỳ tổn thất về thực chất, nhưng chịu thua trước mặt cô vẫn khiến người ta... cảm thấy uất ức --

Mắt thấy cô sắp đứng dậy rời đi, Giang Khác mới cắn răng, kéo tay cô lại không cho di chuyển, chậm rãi nói: "Cầu cô."

Lúc Dương Sâm làm nóng người xong chuyển sang dùng dụng cụ, đột nhiên phát hiện Giang Khác đang lấy hai tay vịn vai một cô gái, đưa người đó ra cửa. Bởi vì thân hình của Giang Khác che chắn, cho nên không thấy rõ, nhưng bóng lưng của cô gái lại giống Văn Anh đến mấy phần, hắn hơi sửng sốt, sau đó lắc đầu.

Bây giờ Văn Anh đã không còn làm việc ở Ngôi Sao, mà là đi Hoàn Đế, Giang Khác thì ở Hoàn Đế, hai người họ ở cùng một công ty.

Nhưng hắn biết, Giang Khác luôn rất ghét Văn Anh, hai người không thấy mặt thì thôi, vừa thấy mặt sẽ cãi nhau, nhìn chướng mắt nhau. Nếu hắn không ở giữa điều hoà, chưa chắc có thể nói được vài câu, huống chi lén lút liên hệ?

Đại khái là hắn nhìn lầm.

Ở thời đại WeChat lưu hành, vì thuận tiện cho công việc, Văn Anh cũng tạo một nhóm công tác, tạm thời bên trong chỉ có bốn người gồm cô, Ninh Kiêu, Chu Châu và trợ lý Vân Âu. Sau khi Ninh Kiêu biết Văn Anh ký hợp đồng với Giang Khác, liền rùm beng muốn gặp mặt một lần, bất ngờ là,
Chu Châu luôn bất hòa với hắn lại đi theo phụ họa.

Văn Anh chọn một phòng ăn xa hoa, cô có quan hệ không tệ với ông chủ, đã sớm đặt hai phòng nhập lại nhằm loại trừ khả năng bị paparazi quấy rầy, Vân Âu đi trước chọn món ăn và bố trí từ đầu đến cuối.

Người vừa đến đủ, Ninh Kiêu bèn nhiệt tình nói với Giang Khác: "Giang ca tới rồi ——"

Giang Khác nhướng mày, luôn cảm thấy nụ cười bây giờ của Ninh Kiêu có biến hóa rất lớn so với lúc thấy hắn ở trong thang máy lần trước, khiến người ta có cảm giác khó tả.

Nhìn thấy Văn Anh ngồi ở chủ vị, hắn có chút lúng túng quay mặt đi.

Một người đàn ông dùng chữ "cầu" với người khác sẽ không tránh khỏi cảm thấy kỳ cục, hơn nữa người kia còn là cô... Đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy không có mặt mũi gặp cô, đáp ứng đến bữa tiệc, cũng vì nghĩ rằng có thể thông qua lần này, tự nhiên hóa giải khốn cục giữa hai người.

"Giang ca, đến đây ngồi đi, Giang ca chính là thần tượng của tôi đấy, không nghĩ tới có thể có cơ hội được phân đến trong tay cùng một người đại diện với thần tượng." Ninh Kiêu bắt chuyện xong, cả phòng liền nhìn hắn bận tíu tít, người đại diện vốn nên làm cầu nối như Văn Anh trái lại rỗi rảnh ngồi uống trà.

Chờ đến khi Giang Khác hưởng thụ phục vụ của "fan" xong, mới nghe Ninh Kiêu chợt hỏi: "Giang ca thật sự rất lợi hại, hễ có quay phim truyền hình, chỉ cần Giang ca bằng lòng, bọn họ sẽ không cân nhắc người khác. Nhưng khó hiểu nha, tại sao Giang ca không tới giới điện ảnh phát triển nhỉ?" Ánh mắt hắn tươi sáng, răng nanh nhòn nhọn, đẹp trai lại có chút đáng yêu, làm cho người ta có thiện cảm rất lớn, nhưng mà lời nói ra lại vô cùng ác liệt, "Thật hy vọng có thể nhìn thấy nhiều tác phẩm của Giang ca ở lĩnh vực điện ảnh hơn nữa."

Dáng vẻ này của hắn, khiến Văn Anh lập tức nhớ tới lần đầu tiên gặp hắn.

Cô vừa định nói chuyện, Chu Châu bỗng gắp một miếng ngó sen nhồi gạo nếp cho cô. Có trong nháy mắt, cô bị dời đi lực chú ý, không thể kịp thời hoà giải.

Giang Khác thầm nghĩ quả nhiên, hắn thoáng liếc nhìn Chu Châu, cũng không xem chút công kích nhỏ nhoi này là chuyện to tát, khá là thong dong nói: "So với tôi, biểu hiện của các cậu vẫn làm người ta chờ mong hơn."

"Không vội, bọn tôi còn trẻ mà."

Ninh Kiêu không bởi vì người ta nhượng bộ mà lùi về sau, trái lại cười càng thêm xán lạn.

Giang Khác: "..."

Ninh Kiêu và Chu Châu đều ở độ tuổi hai mươi, còn Giang Khác đã sắp chạy đến hàng ba.Cách năm tuổi nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng ở một nơi dùng thanh xuân để ăn cơm như giới giải trí, lấy tuổi tác ra nói chuyện đặc biệt có tính công kích.

Trong phòng nhất thời có chút gượng gạo, mãi đến khi tiếng kinh hô của Vân Âu truyền ra. Cô nàng này ở trước mặt quần tinh hội tụ vẫn ngồi yên dùng bữa chơi điện thoại, lúc này tròng mắt như dính vào màn ảnh không chút động đậy, vẫn còn kêu to: "Chị! Mau, chị mau nhìn Weibo, hot search đầu tiên!"

Giang Khác bị thái độ của Vân Âu khơi gợi lòng hiếu kỳ, mọi người cùng mở điện thoại di động. Vốn dĩ hắn còn không biết đi xem nơi nào, nhưng vừa đăng nhập, đã nhìn thấy mấy trăm thông báo tag.

Từ khi bị phơi bày mấy tấm ảnh thân mật với rất nhiều tiểu thịt tươi, trên người Văn Anh luôn không thiếu tin sốt dẻo. Tỷ như cô lần nữa đưa ngôi sao nhí Ninh Kiêu vào quỹ đạo, lại một tay khai quật thiên tài Chu Châu. Rất nhiều người đều nói cô thích quy tắc ngầm nghệ sĩ dưới trướng, nhưng những việc như đi dạo phố, dắt tay, kề tai nói chuyện... sẽ không đánh thẳng vào tâm lý người xem, ngày tháng dài lâu, quần chúng cắn hạt dưa liền quên đi cảm quan mà những tin tức trăng hoa thế này mang đến.

Lại thêm, sau khi tấm ảnh Chu Châu từng là người mập mạp bị tiết lộ, ngoại trừ quan tâm đến vẻ ngoài của hắn, ánh mắt của mọi người đối với chuyện Văn Anh quy tắc ngầm đã sinh ra hoài nghi. Chí ít cô đúng là một người đại diện tinh mắt, coi trọng tài hoa của Chu Châu, mà không vì hắn mập liền từ bỏ bồi dưỡng hắn.

Cho nên tuy rằng thường bàn tán chuyện bảng săn mỹ của Văn Anh, nhưng người thật sự vì thế mà ghét cay ghét đắng Văn Anh cũng rất ít, không liên quan đến vấn đề đạo đức, thì rất khó gây ác cảm cho người khác.

Mãi đến lần này, trên mạng lại phơi bày một tin lớn — —

# trong vòng một ngày hôn đến hai đại nam thần #

Nội dung vô cùng đơn giản, chỉ có hai tấm ảnh, một tấm là Văn Anh và Dương Sâm hôn nhau trên ban công lộ thiên. Lúc đó cô rõ ràng uống say, hai gò má ửng đỏ, khóe mắt còn chứa nước mắt, dán vào sợi tóc bị gió thổi loạn. Có thể nhìn ra cô chủ động hôn Dương Sâm, nhón chân ôm cổ hắn, hoàn toàn bất đồng với tác phong cứng rắn lạnh nhạt thường ngày của cô.

Mà một tấm ảnh khác, là cô hôn Giang Khác.

Bối cảnh là ở trước hoa viên của căn biệt thự nào đó, cỏ cây đan xen, cô bị hắn vây ở trước bàn đá, hắn dùng một tay vịn lấy gáy cô, cúi người xuống hôn kịch liệt, cô bị hôn đứng không vững, tay hướng ra sau chống đỡ thân thể, vừa đúng bắt được một cái tay khác của hắn trên bàn đá. Hai người dán chặt vào nhau, cơ hồ không có khe hở, bầu không khí ám muội cực kỳ.

Hình ảnh vừa công bố đã truyền khắp Internet, có thể nói, nếu như trước đó vẫn chỉ là một vài tiểu thịt tươi ngay cả tiếng tăm cũng không có, nội dung lộ ra trong hình cũng chỉ là cử chỉ thân mật. Lần này vừa ra đã là ảnh hôn, còn là hai người có độ hoan nghênh cực cao, Giang Khác và Dương Sâm, cứ như thêm dầu vào lửa, toàn bộ cộng dồng mạng đều nổ tung.

Sau khi đăng ảnh chụp, người tung tin còn đưa ra tin tức càng cơ mật hơn: Hai tấm hình trên, Văn Anh đều mặc cùng một bộ quần áo. Tấm thứ nhất chỉ chụp ở phần trên, có thể nhìn thấy hoa văn ô vuông trên chiếc áo cánh. Tấm thứ hai là chụp toàn thân, hoa văn quần áo lại không thay đổi. Bối cảnh nhìn có vẻ bất đồng, nhưng cảnh chụp ở ban công có dính một phần nhỏ cảnh vật ở hoa viên, ăn khớp với bối cảnh của tấm thứ hai, thêm vào rất nhiều chi tiết nhỏ như hoa văn trên gạch,..., đồng nghĩa với việc đang nói cho mọi người một sự thật — — Trong cùng một ngày, cô hôn môi với cả hai người!

Ở phần bình luận có người trong giới chứng thực, ngay hôm đó là một bữa tiệc chúc mừng tư nhân sau khi Dương Sâm đạt được giải thưởng Kim Giác, Văn Anh và Giang Khác đều có mặt, Văn Anh mặc chính là bộ quần áo này.. Còn bối cảnh, bất kể là hoa viên hay là ban công, không thể nghi ngờ đều là cảnh vật biệt thự của Dương Sâm.

Bình luận trên Weibo của người tung tin trong nháy mắt đã đạt đến 3 vạn, còn đang tăng lên với tốc độ hơn chục trăm bình luận trên một giây.

Trong phòng ăn, phản ứng của Ninh Kiêu nhanh nhất, mở Weibo đầu tiên, chờ đến khi rà soát đến nội dung khiến Vân Âu khiếp sợ, hắn lập tức không nhịn được nói thô tục!

"Mợ nó!"

Chu Châu hơi chậm một nhịp, nhưng trong nháy mắt cũng thay đổi biểu cảm, tầm mắt ném đến trên người Giang Khác.

Trong phút chốc, cả phòng bị bao phủ trong một bầu không khí kỳ dị.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện