Nam Nhứ say rượu, căn bản không nhớ tới tối hôm nay là nàng tức giận với Lê Vân.
Nàng dùng một loại ánh mắt xem tra nam mà nhìn Lê Vân.
Dựa vào cái gì lại không cho ngủ!
Ngủ với meo meo, phải phụ trách tới cùng!
Một ủy khuất, lại thêm men say, một cỗ came xúc liền dâng trào lên.
Nàng không nhìn Lê Vân, cúi đầu, nước mắt “Lách tách lách tạch” từng chấm mà rơi ở trên ổ mèo.
Tưởng Nam Nhứ nàng, sau khi xuyên qua không khóc, sau khi xuyên qua đau đến chết đi sống lại cũng không khóc, vậy mà ngay lúc này lại khóc.
Lê Vân cái tên này thay đổi cũng quá bất thường!
Còn có chuyện Lê Vân thích Liễu Lăng Ca......
Liễu Lăng Ca là nữ chính a.
Vốn dĩ Liễu Lăng Ca cũng thích hắn, nếu hắn cư như vậy mà đáp ứng Liễu Lăng Ca, cùng nữ chính ở bên nhau, buổi tối về sau chẳng phải là càng không có vị trí của nàng sao?
Tưởng tượng đến sau khi hai người ở bên nhau, nàng bị Lê Vân đuổi ra khỏi nhà, buổi tối không có thuốc giảm đau để hút, Nam Nhứ càng khóc lại càng thương tâm.
Người ta xuyên qua đều có được các loại bàn tay vàng, sao nàng xuyên qua lại khổ như vậy a.
Còn công bằng ở đâu chứ!
Mèo con ghé vào ổ mèo, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Một bên khóc, một bên cổ họng còn phát ra tiếng những nức nở thấp nhỏ.
Lần đầu Lê Vân thấy nó khóc.
Trong ấn tượng của hắn, cho dù lúc nó cả người đầy máu cũng không có ở trước mặt hắn chảy nước mắt.
Trong lòng hắn như bị nắm một chút, vươn tay: “Sơ Thất?”
Tay còn chưa với tới, mèo nhỏ liền vung móng vuốt đem tay hắn chụp bay, quay đầu sang chỗ khác.
Hắn lại duỗi tay lần nữa.
Mèo nhỏ né tránh hắn, không cho hắn chạm vào, trong mắt vẫn còn chứa nước mắt.
Lê Vân bất đắc dĩ, cởi Trảm Phong xuống, cắt lên ngon tay.
Một đường máu tươi chảy ra, hắn đưa tới bên môi nó.
Hắn thấp giọng nói: “Sơ Thất, đừng khóc.”
Mỗi lần đều dùng tới chiêu này.
Nó thoạt nhìn là con mèo dễ bị lừa như vậy sao?
Hừ.
Nam Nhứ ưuay người đi, nàng sẽ không ăn!
Lúc này, mèo nhỏ đối với máu hắn cũng thờ ơ.
Lê Vân không biết mình chọc nó tức giận ở chỗ nào.
Giống như hôm nay từ lúc nó tỉnh ngủ, tình tình đã không được tốt.
Lê Vân cẩn thận nhớ lại một phen, hôm nay lúc Sơ Thất tỉnh ngủ hắn đang làm cái gì.
Khi đó đang cùng Hàn Ngọc nói chuyện......Không đúng, còn có một Liễu Lăng Ca.
Nó là không thích Hàn Ngọc, hay là không thích Liễu Lăng Ca, hoặc là đều không thích?
Hàn Ngọc hiển nhiên không phải là đối tượng mà mèo nhỏ thích.
Sơ Thất có thể nghe hiểu tiếng người, nói như vậy, đối với Hàn Ngọc ba lần bốn lượt muốn giải phẫu nàng sẽ không có hảo cảm.
Mà hắn, cũng định rời xa Hàn Ngọc.
Một người như Hàn Ngọc, làm bằng hữu thì không xấu.
Nhưng tiền đề đều không giống nhau, bằng hữu hắn có thể chấn trụ tới hắn.
Lúc trước thực lực hắn ở trên đỉnh phong, đi vào Hóa Thần kỳ, Hàn Ngọc bất quá chỉ là Kim Đan kỳ, tất nhiên là sẽ có chút uy hiếp đối với Hàn Ngọc.
Mà từ sau khi hắn trúng hàn độc, Hàn Ngọc tận tâm tận lực trị liệu cho hắn, tìm phương thuốc có thể chữa khỏi bệnh trong thân thể hắn, một nửa là tình nghĩa bằng hữu, nửa còn lại là sỡ dĩ Hàn Ngọc tu y đạo, xưa nay quỷ dị.
Người người ở Tu Tiên giới bó tay không có biện pháp, ngay cả tu sĩ Kim Đan kỳ dính vào cũng phải chết, lấy tu vi Kim Đan kỳ thấp yếu của Hàn Ngọc tới chẩn trị cho hắn, chưa chắc là có một cỗ cuồng nhiệt đối với nghi nan tạp chứng.
Hiện nay, Hàn Ngọc phát hiện Sơ Thất đặc thù ở chỗ nào........
Hắn áp không đưỡ Hàn Ngọc.
Sau khi hắn trúng hàn độc, tu vi ngã xuống đến nay, cũng đã quen với ấm lạnh của thế gian.
Việc nhỏ bên cạnh không đáng nhắc tới, chỉ có một điều trước mắt này ——
Hắn quá yếu, không có cách nào bảo vệ Sơ Thất.
Sắc mặt Lê Vân lạnh đi, bàn tay chậm rãi nắm chặt thành quyền, rồi lại buông ra.
Trước hôm nay, hắn vẫn chưa cảm thấy việc khôi phục thực lực là chuyện có bao nhiêu gấp gáp.
Sau hôm nay.......
Lửa xém lông mày*.
*Khẩn cấp, vô cùng cấp bách.
Mà vứt bỏ Hàn Ngọc, còn một Liễu Lăng Ca, hắn chưa bao giờ đặt tâm trên người, càng đủ để nói đến.
Sơ Thất không thích nàng, về sau không thấy nàng là được.
Chỉ là hiện giờ còn một sự kiện quan trong nhất.
Đó là thân thể của Sơ Thất.
Tuy hắn không có nuôi qua linh thú, nhưng mọi người đều biết một ít đồ vật, hắn xem như hiểu.
Chỉ có linh thú tới kỳ thành niên mới có thể hóa thành hình người, lấy hình thể của Sơ Thất, hiển nhiên là còn ở kỳ ấu niên.
Hơn nữa, nó hóa hình rất không ổn định.
Hóa hình không ổn định, chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, bản thân linh thú huyết mạch hỗn tạp, là linh thú cấp thấp.
Lấy uy áp huyết mạch của Sơ Thất ra xem, nó tuyệt đối không phải là linh thú cấp thấp.
Vậy chỉ còn một loại khả năng còn lại ——
Có người cho nàng dùng Hóa Hình Đan cưỡng ép của linh thú.
Nhớ tới miệng vết thương loang lổ trong kinh mạch mèo nhỏ cùng linh lực hỗn loạn kia, mặt Lê Vân liền trầm xuống.
Một thân thương này của Sơ Thất, vậy là do nó bị mạnh mẽ cưỡng ép hóa hình mà để lại.
Nói như vậy, khi ban ngày Sơ Thất không ở bên người hắn, có lẽ là dùng bộ dáng nhân tu hành tẩu ở bên ngoài......
Nhân tu?
Hắn mơ thấy Nam Nhứ muốn giết hắn ——
Có người cố ý an bài Sơ Thất tiếp cận hắn ——
Nam Nhứ cùng Sơ Thất có thần thái tương tự ——
Trong chớp nhoáng, nháy mắt hắn hiện lên một cái phỏng đoán.
Đệ tử kêu Nam Nhứ kia…… Chẳng lẽ cũng là Sơ Thất?!
Nhưng hắn nhìn Sơ Thất ôm trong lồng ngực, lại chính mắt nhìn thấy Nam Nhứ xuất hiện trước mặt hắn.
Lấy tu vi Nam Nhứ cùng Sơ Thất, hẳn là không thể sử dụng phân thân chi thuật trên Nguyên Anh kỳ mới có thể dùng được.
Không đúng.
Lũ ma khí kia.
Lê Vân bỗng nhiên nghĩ đến, mấy ngày qua, mỗi ngày hắn đều ở trên núi nhìn đệ tử tập kiếm.
Đệ tử Nam Nhứ này đứng ở trong đám người, đục nước béo cò, tự cho là trộn lẫn không trong chớp mắt, kỳ thật đều bị hắn xem ở trong mắt.
Những làn tập kiếm đó, ở trên người nàng không có ma khí.
Lũ ma khí kia, duy chỉ xuất hiện sau khi hắn muốn đưa Sơ Thất đi Tiên Hội Bồng Lai.
Cho nên, Nam Nhứ hiện giờ đang hành tẩu bên ngoài kia, là thế thân, hoặc là con rối?
Ánh mắt Lê Vân thâm trầm, nhìn về phía Sơ Thất.
Mèo nhỏ khóc