Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 129


trước sau

Khi tia nắng đầu tiên chiếu tới Mũi Hảo Vọng [*], Nam Phi – quốc gia nằm ở cực nam lục địa bắt đầu chào đón ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh đã được chuẩn bị trong suốt bốn năm. Lễ khai mạc diễn ra với tiếng nhạc rộn vang và sắc màu rực rỡ, mang đậm dấu ấn riêng của các quốc gia. Người hâm mộ đến từ khắp nơi tự hào vẫy cao quốc kì trong tay.

[*] Mũi Hảo Vọng: Là mũi đất hoang dã và nhiều đá ở Cộng hòa Nam Phi, ở rìa phía nam của bán đảo Cape, cách thành phố Cape Town khoảng 30 km về phía nam. Mũi Hảo Vọng là điểm tận cùng của châu Phi, nơi giao hòa giữa 2 đại dương: Đại Tây Dương và Ấn Độ Dương nên người ta cho rằng đến đây là có thể một bước chân qua được 2 đại dương. 

Trước lúc lên máy bay, người dân Tây Ban Nha giơ cao băng rôn, họ muốn dùng cách này để bày tỏ niềm hi vọng của họ đối với đội tuyển quốc gia, đồng thời mong muốn đội tuyển giành được kết quả tốt nhất. Carlos quay lưng nhìn các đồng đội phía sau. Mọi người đến từ các câu lạc bộ khác nhau, thi đấu vì mục tiêu khác nhau, thế nhưng hôm nay tất cả đều tụ họp lại để chiến đấu vì danh dự nước nhà, vậy nên bầu không khí trong phòng thay đồ cũng rất hài hòa.

Oleguer đi cuối, người đẹp tóc vàng đã mang lại cho anh sức mạnh lớn nhất.

Anh nâng mặt cô gái lên, trao một nụ hôn ướt át, sau đó vẫy tay hô to, “Tôi yêu Tây Ban Nha!”

Anh dùng tất cả sức hét lên bằng tiếng Tây Ban Nha. Lời này đã đẩy cảm xúc của người hâm mộ lên cao hơn. Càng lúc càng có nhiều người la hét. Bảo vệ cũng tạm quên đi nhiệm vụ duy trì trật tự của mình.

“Sắp tới cố lên nhé.” Oleguer khoác vai Carlos. Hai người có chiều cao tương đương, tuy màu da và vóc dáng khác nhau nhưng mọi người đều biết hai người là anh em tốt hiếm có trong giới bóng đá.

Carlos gật đầu, dừng lại cạnh đồng đội, hơn hai mươi người đứng thành vòng tròn xếp tay lên nhau, trong tim họ có chung một giấc mơ nồng cháy ——

“Tây Ban Nha, cố lên!”

Các trang tin lớn đều đăng tải bức hình đó. World Cup bốn năm một lần đã thúc đẩy tinh thần đoàn kết của người dân Tây Ban Nha. Vào thời điểm này, chủ nghĩa dân tộc Catalunya [*] cũng trở nên nhỏ bé. Các cầu thủ xuất sắc nhất Real Madrid, Barcelona cùng với Chelsea, AC Milan…. đều tập hợp tại đây. Bosque cười tươi đến mức cái bụng bự của ông cũng nhấp nhô theo.

[*] Chủ nghĩa dân tộc Catalunya: Là hệ tư tưởng chủ nghĩa dân tộc mà khẳng định rằng người Catalunya là một dân tộc và thúc đẩy sự thống nhất văn hoá của người Catalunya.

Trong vài giờ tới, chuyên cơ riêng chở đội tuyển quốc gia Tây Ban Nha sẽ hạ cánh xuống vùng đất Nam Phi.

Carlos lấy từ trong túi ra hai cây kẹo mút, đưa cho Oleguer vị cam, còn anh ăn vị anh đào. Đợt này tham dự World Cup, anh vẫn mang số áo 23 trên lưng, chỉ khác là huy hiệu của câu lạc bộ trên ngực đã được thay thành hình quốc kì.

Trên khoang máy bay, các cầu thủ hào hứng ca hát, Carlos đeo bịt mắt vào.

Chỉ mới vài ngày trôi qua nhưng anh đã nhớ cô gái của mình. Tối nay, Bella sẽ biểu diễn trên sân khấu. Cô nói cô muốn tặng anh một món quà, tuy muộn màng nhưng vẫn vô cùng quý giá.

Ngoại ô phía tây Berlin, bầu trời phủ đầy mây trắng như bông. “Nhà hát trong rừng – Waldoper” nằm ở đây, nó chính là món quà tốt đẹp nhất mà thiên nhiên muốn dành tặng những người yêu âm nhạc. Bên ngoài nhà hát là một khu rừng, vì hệ sinh thái tự nhiên không ngừng biến đổi nên đã dần hình thành thành một thung lũng sâu khoảng 30 mét.

Sau khi cải tạo để phục vụ mục đích nghệ thuật, người ta đã lắp đặt một đỉnh tháp đôi màu trắng khổng lồ với 88 hàng ghế xếp thành vòng tròn, có sức chứa lên đến 22.000 khán giả.

Kiến trúc độc đáo kết hợp hài hòa với cảnh quan tự nhiên đã biến nơi đây thành một địa điểm lý tưởng để tổ chức hòa nhạc ngoài trời.

Năm nay, dàn nhạc Philharmonic quyết định phát sóng trực tiếp toàn bộ buổi hòa nhạc trên Internet và TV.

Theo kế hoạch, Tô Thanh Gia là người biểu diễn thứ chín. Sau đó, dàn nhạc Philharmonic sẽ biểu diễn bản nhạc cuối cùng – “The Air of Berlin”. Giai điệu của bài này khá nhẹ nhàng nhưng tiết tấu lại sôi nổi. Đây là tác phẩm thể hiện niềm vui vẻ lạc quan mà người dân Berlin tự hào nhất.

Nhạc trưởng Rattle đã chọn chủ đề “Đêm ở Nam Phi” để chào mừng lễ khai mạc World Cup.

Màn đêm buông xuống, khu rừng được bao phủ bởi tiếng hoan hô rộn rã, tháp đôi màu trắng đứng sừng sững giữa khu rừng.

8 giờ 15 phút tối, buổi hòa nhạc chính thức bắt đầu với giai điệu mạnh mẽ, trong trẻo của bản nhạc “No.15 in F Major”.

Đây là tác phẩm nổi tiếng nhất của Mozart, biến tấu của bản nhạc làm không khí trở nên náo nhiệt, hoàn toàn phù hợp với chủ đề “Đêm ở Nam Phi”, qua đó khơi dậy tình yêu và niềm đam mê đá bóng.

Tiếng chim hót, tiếng ve sầu hòa cùng âm thanh của các loại nhạc cụ độc tấu tạo ra một sức hấp dẫn riêng biệt.

Tô Thanh Gia mặc váy đỏ, chờ sau cánh gà.

Đây là trang phục biểu diễn Lưu Mộng Nhã từng nói đùa là chuẩn bị cho cô, thế nhưng bây giờ cô đã thực sự khoác nó lên mình. Phượng hoàng vàng thêu từ trên xuống dưới như được tái sinh trong lửa. Vạt áo xẻ cao giống hệt thiết kế của bộ sườn xám trước đó. Cô búi tóc lên, dùng trâm vàng cố định. Khuôn mặt được trang điểm tinh tế, môi đỏ mọng quyến rũ.

Cô đi giày cao gót, bước đến trước đàn piano và cúi chào, khán giả yên lặng theo dõi từng cử động của cô.

Mọi người đều biết Tô Thanh Gia sẽ độc tấu một bản nhạc nhưng khi danh sách tiết mục được công bố, ai nấy đều bất ngờ vì cô quyết định chơi một bản nhạc mới sáng tác, chưa ai từng nghe qua.

Những ngón tay thon dài lướt trên phím đàn đánh tan phần lớn nghi ngờ trước đó của mọi người.

Vòng lặp của giai điệu sử dụng các nốt phụ đơn giản, dễ nghe như một con hải âu bay lượn trên trời đột nhiên gặp sóng gió, mặt biển tĩnh lặng bỗng nổi lên sóng lớn nhưng hải âu không hề sợ hãi, dù bị bão bao vây, nó vẫn tự mình xông về phía trước, bay lượn tự do trên khoảng không cao hơn.

Tiết mục vừa thỏa mãn mắt người xem, vừa mang lại cảm xúc rung động đặc biệt, mỗi chương trong bản nhạc đem đến cho khán giả một cảm xúc riêng. Mọi người cảm thấy chiếc váy đỏ cô đang mặc giống hệt một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội.

Ánh đèn chiếu lên váy, họa tiết phượng
hoàng mờ mờ ảo ảo như lạc vào chốn tiên cảnh.

Chùm pháo nhỏ sáng lấp lánh như những ngôi sao trong đêm xuất hiện ở chính gữa sân khấu.

Sau khi diễn tấu xong, Tô Thanh Gia cúi đầu chân thành cảm ơn.

Khi tiếng vỗ tay ngừng lại, Tô Thanh Gia khoác tay Rattle bước lên, Ratttle cầm micro nói lời tri ân khán giả.

“…Trong năm vừa qua, âm nhạc đã đồng hành cùng chúng tôi trải qua bốn mùa xuân hạ thu đông. Các thành viên của dàn nhạc Philharmonic đều muốn dùng màn trình diễn tốt nhất để gột rửa những tâm hồn xao động. Hy vọng rằng ‘Đêm ở Nam Phi’ đã mang đến cho quý vị nhiều cảm xúc. Ngoài ra, tôi muốn thông báo một tin tốt —— ”

Rattle dừng lại, lịch sự trao một nụ hôn lên mu bàn tay của Tô Thanh Gia, “Cô gái xinh đẹp bên cạnh tôi từ giờ sẽ đảm nhiệm vị trí nhóm trưởng nhóm piano trong dàn nhạc Philharmonic. Tôi tin em ấy sẽ tạo ra nhiều bất ngờ và mang đến cho quý vị thứ âm nhạc đẹp đẽ nhất!”

Trưởng nhóm piano của dàn nhạc Philharmonic đã từ chức. Đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm trong dàn nhạc đẳng cấp thế giới sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho sự nghiệp của cô. Đây cũng là cái giá Rattle phải trả khi muốn mời cô biểu diễn tại buổi hòa nhạc.

Tất cả đèn trên sân đều được bật lên, Tô Thanh Gia cầm micro màu bạc, cảm ơn một cách ngắn gọn.

“Bản nhạc Bella mang đến hôm nay có tên là “Nirvana” [*], mang ý nghĩa phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh [*]. Hay là chúng ta thử lắng nghe Bella kể về câu chuyện đằng sau bản nhạc này đi.” Không khí trong thính phòng vô cùng náo nhiệt, Rattle không nói nhiều nhưng cũng đủ để khán giả phải tò mò.

[*] Nirvana: Nghĩa là niết bàn.

[*] Phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh: Theo truyền thuyết, bất kể gặp khó khăn hay thống khổ cho dù chỉ còn một nắm tro tàn thì phượng hoàng sẽ hồi sinh và mỗi một lần hồi sinh phượng hoàng sẽ ngày càng mạnh hơn, hoàn mỹ hơn và rực rỡ hơn. Cho nên phượng hoàng được coi là biểu tượng của sự tái sinh. Ý câu “phượng hoàng niết bàn, dục hỏa trùng sinh” là chỉ sự vươn lên mạnh mẽ từ đau khổ, khó khăn để lần nữa tỏa sáng.

Vô số ánh mắt sáng ngời đổ dồn về phía cô, chương trình đang được phát sóng trực tiếp, Carlos ở Đông Cape – Nam Phi chắc cũng đang xem cô biểu diễn. Tô Thanh Gia im lặng một lúc, đây là câu hỏi không nằm trong kế hoạch nhưng cô vẫn gật đầu đáp lại Rattle.

Cô chỉ chuẩn bị một bài phát biểu ngắn, có điều sau buổi biểu diễn, cô đột nhiên muốn nói rất nhiều điều.

Muốn nói với Carlos, muốn nói với tất cả những người đã hiểu lầm anh.

Khoảng thời gian này cả Tô Thanh Gia và Carlos đều không đưa ra bất kỳ bình luận nào liên quan đến sự việc đánh người kia, vậy nhưng không có nghĩa là độ nóng của nó đã hạ. Ngược lại, tất cả mọi người đều muốn biết với tư cách là bạn gái của đương sự, Tô Thanh có thái độ ra sao. Suy cho cùng, thái độ của cô cũng chính là thái độ của Carlos.

“Nửa tháng trước, tôi đã làm một việc rất quan trọng trong cuộc đời mình.” Tô Thanh Gia mỉm cười xoay chiếc nhẫn bạc. “Tôi đã đính hôn với bạn trai sau bốn năm yêu nhau. Có rất nhiều người hỏi tại sao tôi lại chọn đính hôn vào thời điểm đen tối ấy. Trước đó, những gì xảy ra chắc quý vị đều đã biết. Bên ngoài có rất nhiều lời chỉ trích và hành động bạo lực nhưng tôi có thể cảm nhận được một người đã dùng toàn bộ sức lực để bảo vệ tôi.”

“Tôi không biết mọi người đánh giá một cầu thủ tốt xấu như thế nào, nhưng trong mắt tôi, anh ấy là một cầu thủ tốt. Hơn ba năm qua, anh ấy luôn chăm chỉ cố gắng, chưa từng sống buông thả, thỏa mãn bản thân, cũng chưa từng kiêu căng, ngạo mạn. Anh ấy ngày càng trưởng thành và tạo ra nhiều bước đột phá trên sân bóng. Anh ấy là yếu tố chủ chốt mang về vinh quang cho câu lạc bộ nhưng vẫn luôn lịch sự, khiêm tốn. Nước nâng thuyền, nước cũng có thể lật thuyền. Đây là một câu châm ngôn xưa ở Trung Quốc, một tháng qua, tôi đã được cảm nhận sâu sắc câu nói này. Tôi không muốn thanh minh gì về sự việc đánh người kia, chỉ mong quý vị nghĩ kĩ lại xem, tại sao một chàng trai luôn điềm đạm lại hành động cảm tính như vậy.”

Carlos chơi đẹp ra sao mọi người đều biết. Cho tới bây giờ, anh chưa từng hãm hại hay nhắm vào bất kỳ cầu thủ nào. Trong mắt nhiều đứa trẻ, anh là một người anh lớn hiền lành đáng học hỏi.

“Anh ấy thi đấu hết mình trong tất cả trận đấu, ngay cả bị chấn thương đầu gối cũng không tiết lộ với bất cứ ai. Tôi là người hâm mộ đầu tiên của anh ấy, tôi tự hào về cầu thủ mà tôi thích. Kỹ thuật vẫn như trước, thành tích vẫn như vậy, chỉ thua một trận mà mọi người đã cho rằng anh ấy mãi mãi thất bại ư? Tôi tin anh ấy sẽ không bao giờ làm người yêu quý anh ấy phải thất vọng. Cuối cùng, tôi cũng tuyệt đối không xin lỗi.”

Tô Thanh Gia nói một hơi hết những lời này, “Nirvana” là bản nhạc tôi muốn dành tặng anh ấy trước khi bước vào hành trình World Cup. Cảm ơn dàn nhạc đã cho tôi cơ hội được đứng ở đây.”

Toàn thính phòng im lặng một lúc lâu, sau đó tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên làm những chú chim trong rừng sợ hãi bay đi.

Ở Nam Phi xa xôi, Oleguer và Carlos cùng nhau xem buổi hòa nhạc.

“Nói thật, anh ghen tị với em lắm đấy.” Oleguer xúc động nói. Xung quanh anh có rất nhiều cô gái đến rồi đi, có người tóc vàng, có người gợi cảm, nhưng đều được gọi bằng cái tên – “cục cưng”.

“Ghen tị cũng vô dụng, dáng vẻ của anh quá xấu.” Carlos quay mặt sang chỗ khác, vùi đôi mắt ửng đỏ của mình vào gối.

Một lúc sau, anh đăng bài lên Twitter.

“Anh chờ em ở Nam Phi.”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện