Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 155


trước sau

Tuy là con của ngôi sao nổi tiếng thế giới, nhưng Ares vẫn khá phiền muộn.

Bạn hỏi có phải là vì bạn gái không? NONONO. Mẹ từng dặn cậu rằng không nên yêu đương trước năm mười bốn tuổi, và phải suy nghĩ cẩn thận về vấn đề kết hôn. 

Tới khi Ares đếm đầu ngón tay với vẻ mặt khó hiểu và hỏi tại sao phải là sau mười bốn tuổi. Tô Thanh Gia ho khan một tiếng, ngượng ngùng không trả lời.

Lúc này, Oleguer mới có cơ hội làm tròn bổn phận, thay mặt cho hai bậc phụ huynh yêu sớm điển hình trả lời vấn đề này.

Ares phồng má suy nghĩ thật lâu, cuối cùng đưa ra kết luận nếu yêu trước mười bốn tuổi sẽ không tìm được người vừa đẹp vừa tốt bụng như mẹ. Kể từ đó, cho dù ngày nào ở nhà trẻ cũng có mười cô gái với nhiều màu da khác nhau tặng cậu socola, cậu đều làm ngơ và nghiêm túc từ chối. 

Cậu không hề đau lòng khi từ chối, bởi vì ——

Cậu không thích ăn socola [ Mỉm cười ].

Ares cho rằng cô bé thực sự thích cậu nhất định sẽ biết sở thích của cậu. Ngay cả việc cậu không thích ăn socola cũng không biết, chắc chắn không phải yêu cậu thật rồi.

Tô Thanh Gia sửng sốt rất lâu khi con trai nhỏ sắp tròn năm tuổi kể về nguyên nhân cậu luôn giữ mình. Cuối cùng dưới mắt cầu xin của Ares, cô động viên: “Sau này con sẽ tìm được tình yêu đích thực.”

Nghe xong, lông mi dài của Ares rũ xuống, cậu buồn bã thở dài: “Con chỉ hy vọng không phải vì bạn ấy thích ngoại hình của con.”

Một đứa bé mà lại có thể nói ra những lời tự luyến như vậy, Tô Thanh Gia không biết nên khen cậu bé trưởng thành sớm hay trêu cậu ngộ nhận.

Thực tế Ares có ngoại hình rất đẹp, với mái tóc vàng, mắt xanh và đường mắt gương mặt sắc sảo di truyền từ Carlos. Hơn nữa cậu bé còn mang theo vẻ đẹp thần bí phương Đông, nên đi đến đâu cũng vô cùng nổi bật.

Cũng vì lẽ đó nên cách đây hai năm cậu bé đã từng đứng đầu bảng xếp hạng “Chỉ số tiềm năng của ngôi sao nhí”. Cư dân mạng khóc ròng, lúc tôi sinh ra em vẫn chưa ra đời, đến lúc em ra đời, tôi đã là một bà dì lớn tuổi.

Mấy cô bé ở nước ngoài phát triển khá sớm, thậm chí còn đánh nhau để tranh giành Ares. Ares luôn nhấn mạnh cậu sẽ không yêu sớm, nhưng các cô bé đều đua nhau tặng quà để tăng ấn tượng và khẳng định sẽ đợi đến năm cậu mười bốn tuổi.

Cũng vì chuyện đó mà Ares bắt đầu bị mấy bé trai trong trường cô lập.

Hừ, ai bảo cậu cướp mất vợ tương lai của họ! Dáng vẻ còn đẹp hơn cả cô bé xinh xắn nhất trường, đồ tiểu bạch kiểm [*]!

Ares vốn muốn dùng gương mặt này để tranh giành sự cưng chiều của mẹ với ba, nhưng cuối cùng lại gặp rắc rối.

Cậu thực sự không muốn sống trong cái thế giới chỉ nhìn mặt này nữa.

Mặc dù sau đó cậu đã dùng nhiều biện pháp để được các bạn nam chấp nhận, song cậu vẫn có cảm giác như bị mắc gai trong cổ họng, rất đau khổ nhưng lại không thể nói ra.

Carlos đang tự tay làm bài tập thủ công cho con trai, vô tư hỏi: “Vậy con muốn bạn ấy để ý đến cái gì của con?”Anh là một người ba không đáng tin cậy, mượn cớ làm bài tập cả năm cho con để đổi lấy một lễ tình yêu ngọt ngào.

Lúc con trai đồng ý, Carlos mừng đến muốn rơi nước mắt.

Lễ tình nhân năm nay không còn là sinh nhật của đứa trai ngây thơ này nữa.

Ares phồng má, mắt sáng rực lên: “Con muốn bạn ấy để ý bên trong con người con.”

Nghe con trai trả lời, Carlos trêu ngươi: “Người con ngoài kẹo mút thì còn có gì nữa?”

Thụy Thụy nghẹn lợi, không biết nói gì, sau đó đột nhiên mừng rỡ nói: “Con có cả sữa bò mẹ pha nữa, ngon lắm.”

Carlos phải chịu sát thương nghiêm trọng, buồn bực tiếp tục làm bài thủ công cho con.

Anh pha sữa cho vợ, còn vợ anh lại pha cho một người đàn ông khác, đây chính là sự khác biệt.

Tô Thanh Gia say mê lúm đồng tiền của con trai, kéo cậu bé vào lòng: “Mẹ tin sau này sẽ có một cô gái thích chính con người con, đến lúc đó cô ấy cũng sẽ pha sữa ngon cho con uống.”

Ares cười càng tươi hơn, gật đầu tán thành: “Dạ, con cũng nghĩ vậy. Con là một người con trai tốt.” Cậu bé thỏa mãn nhấc thân hình nhỏ bé lên hôn Tô Thanh Gia, rồi chạy lạch bạch về chỗ cặp sách lấy ra một tờ giấy hồng: “Tặng mẹ này.”

“Tặng mẹ? Cám ơn cục cưng, lần này con muốn gì nào?” Tô Thanh Gia vô cùng vui vẻ vì có một cậu con trai tình cảm như Ares. Cậu bé thường xuyên tìm mọi lý do để tặng quà cho mẹ, và tất nhiên điều này đều được di truyền từ ba. 

Ares ngượng ngùng ngại đầu: “Ngày mai Thụy Thụy tròn năm tuổi, là một đứa bé trưởng thành…” Cậu di mũi chân vẽ vài vòng: “Mai có thể ở cạnh con không?”

Cậu bé nói lí nhí nhưng Carlos vẫn nghe rõ từng câu từng chữ. 

Cái quái gì thế này? Ông đây vất vả làm bài tập về nhà suốt cả năm chỉ để đổi lấy ngày lễ tình
nhân. Tại sao nhóc con lại muốn phá đám!?

Carlos lập tức đứng dậy, giận dữ nói: “Này nhóc con, mai là ngày của ba và mẹ, ba con mình thương lượng rồi, con là đàn ông, tuyệt đối đừng lật lọng, không giữ lời hứa.”

A Thụy Tư không hề sợ người ba miệng hùm gan sứa này, cậu chống nạnh, ngước cổ lên nói: “Ba con mình thỏa thuận biến sinh nhật con thành lễ tình nhân. Nhưng ba không nói sẽ đi chơi với ai, với lại Thụy Thụy lớn rồi, Thụy Thụy cũng muốn hẹn hò!” Cậu bé miệng còn hôi sữa lém lỉnh lên tiếng.

“Nhưng ba làm bài cho con suốt mà!”

“Vậy nên con mới nhường ba buổi chiều và buổi tối, còn ba để lại cho con buổi sáng.” Ares giang tay tỏ vẻ rộng lượng.

“Không được.”

“Vậy ba con mình hủy bỏ thỏa thuận để tổ chức sinh nhật đi.”

“…Con giỏi lắm.” Carlos hung dữ nói với cậu bé, “Nhớ là con chỉ được ở bên mẹ buổi sáng thôi đấy.”

“Phải là buổi ság tuyệt vời của Thụy Thụy và Bối Lạp.”  Ares cố tình chọc tức ba, “Ba, ba chưa làm xong bài tập ngày hôm nay.”

Thấy Ares vừa ôm quà vừa cười ngọt ngào với vợ, Carlos thở phì phò ngồi xuống thảm tiếp tục cố gắng làm quả cầu len. 

Tô Thanh Gia mặc kệ hai ba con họ tranh đấu. Ares thừa thắng xông lên, “Mẹ ơi, có phải ba đã đồng ý cho mẹ con mình tổ chức sinh nhật với nhau?”

Cậu tặng mẹ bức tranh hoa hồng do chính tay cậu vẽ. Carlos và Oleguer dồn hết tâm huyết vào dạy cậu, cộng thêm bánh bao nhỏ dường như có tài năng bầm sinh, nên bức tranh hoa hồng này trông rất đẹp. 

Tô Thanh Gia gật đầu, “Con muốn tặng tranh hoa hồng để đổi lấy sách phải không?” Vào ngày lễ tình nhân ở Catalonia, các đôi yêu nhau sẽ tặng hoa hồng và sách cho nhau.

Ares ngẩng đầu, hé môi để lộ những chiếc răng nhỏ xinh trắng sáng, tay ôm khuôn mặt hồng hào gật đầu đồng ý. 

Carlos vô tình làm đứt quả cầu len trong tay.

Tô Thanh Gia nắm tay đưa bánh bao nhỏ lên tầng đi ngủ.

Carlos vẫn đang miệt mài ngồi đối chiếu bài tập thủ công. Thụy Thụy nhìn ba rồi lại nhìn mẹ: “Mẹ thích vẻ đẹp bên trong hay bên ngoài của ba ạ?”

Tô Thanh Gia không ngờ cậu bé sẽ hỏi chuyện này, cô không trả lời, dịu dàng sờ cái đầu nhỏ của cậu, “Con đoán là gì?”

Bánh bao nhỏ nhíu mày suy nghĩ: “Chắc là bên ngoài rồi.” Cậu chỉ về phía Carlos, sờ bụng nói tiếp: “Trong bụng ba chỉ có kẹo mút thôi.”

Tô Thanh Gia: “…” – – +

Carlos: “…” ⊙︿⊙

Cũng may Ares không bám lấy đề này, cậu ngoan ngoãn leo lên giường của mình.

Đồ trang trí trong phòng này đều là Ares tự tay lựa chọn. Vì cậu thích bầu trời sao nên Carlos đã dùng vật liệu phát sáng để làm trần nhà và tường, ngay cả hệ thống đèn chiếu cũng có hình dạng ngôi sao.

Thỉnh thoảng Ares còn được ông bố vú em đưa đi cắm trại trong vườn. Mỗi lần cắm trại, Ares đều cực kỳ vui sướng, bởi vì ba sẽ cho cậu tập lái xe hoặc để cậu đi ca-nô.

Carlos thường dẫn cậu đến xem mọi trận đấu của anh với tư cách là một người ba. 

Anh vừa hy vọng cậu con trai nhỏ thông minh của mình mạnh khỏe, vừa mong có thể rèn giũa cho cậu những phẩm chất tốt đẹp. 

Anh không có tấm gương để học về nghĩa vụ và trách nhiệm của một người ba, nhưng ít nhất tới tận bây giờ anh vẫn đang làm rất tốt. 

Ares thật sự rất thương người ba không đáng tin cậy của mình, chẳng hạn như bây giờ.

Sau khi kể xong câu chuyện, Tô Thanh Gia chuẩn bị tắt đèn thì Ares kéo tay cô, “Mai Thụy Thụy chỉ muốn ở cạnh mẹ buổi sáng thôi, có được không mẹ?”

“Sao con lại không muốn một ngày sinh nhật trọn vẹn?” Tô Thanh Gia ngồi xuống nhìn cậu. Trẻ con có lẽ rất mong đợi sinh nhật của mình, bởi vì mỗi năm chỉ có một lần. 

Ares lắc đầu, “Nhưng ba cũng muốn có một ngày lễ bên mẹ, con phải biết chia sẻ với ba.” Cậu duỗi ngón trỏ ra: “Thụy Thụy chỉ cần buổi sáng thôi, rất lâu rồi ba chưa được ở bên mẹ vào ngày lễ tình yêu.”

Tô Thanh Gia sửng sốt không nói nên lời, cô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng của Ares, “Mai mẹ sẽ mặc thật đẹp để đi chơi với ba và con. Ngủ ngon nhé, cục cưng của mẹ.”

“Mẹ ngủ ngon.” Giọng nói mang theo vị sữa, ngọt động lòng ngừời.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện