Dù đêm đã khuya nhưng cơ quan của đội cảnh sát giao thông thành phố vẫn đèn đuốc sáng trưng như cũ.
Tưởng Thiên Du vừa xuống khỏi taxi đã có hai xe cảnh sát lập loè ánh sáng xanh đỏ réo còi đi qua trước mặt, vừa xuất hiện ở cửa đã chạy vèo đi mất.
Hiển nhiên tỷ lệ va chạm giữa các xe sẽ không giảm xuống vì màn đêm buông xuống, ngược lại ánh sáng tối tăm lại càng kí.ch thích khiến các loại hình tội phạm khác nhau phát triển.
Dựa vào số tầng người cảnh sát lúc nãy trong điện thoại cung cấp Tưởng Thiên Du thuận lợi đi tới một căn phòng.
Giây tiếp theo cảnh sát đi ra mời cô vào quả nhiên nhìn rất quen, lúc ở trong bệnh viện hình như người kia còn đến sớm hơn cả đám Lục Lê, chỉ tiếc là lúc ấy đầu óc cô thật sự rất trống rỗng, không thể cung cấp bất cứ manh mối hữu dụng nào cả.
Hai ngày nay không biết là do hoàn cảnh kíc.h thích hay do độ dung hợp của cô với thân thể này cao lên mà vài ký ức dần trở nên rõ ràng hơn.
Đương nhiên với việc này Tưởng Thiên Du càng hướng về suy đoán đầu tiên, vì những ký ức liên quan tới Đinh Thiên Lãng thật sự phải tới Anh Hoa Uyển mới có chuyển biến.
“Cô Chu ơi?” Vị cảnh sát giao thông kia đưa cô vào văn phòng rồi mời cô ngồi lên sô pha, sau đó còn tri kỷ lấy một ly nước ấm đặt lên bàn trà: “Lần gặp mặt trước đây thân thể của cô còn chưa hoàn toàn hồi phục, giờ có khá hơn chút nào không?”“Tôi biết công việc liên quan tới việc sau sự cố và hỏi thông tin từ người trong cuộc sẽ làm người đó thấy khó chịu, nên lúc sau nếu cô thấy không thoải mái thì chúng ta có thể dừng lại ngay lập tức.
Nhưng tôi vẫn hy vọng cô có thể phối hợp hết mình, dù sao thì trước mắt cũng chỉ phát hiện được chiếc xe gây chuyện nhưng vẫn chưa bắt được tài xế, tin tức người bị hại cung cấp rất quan trọng với cảnh sát.
”Tưởng Thiên Du nghe vậy thì sảng khoái gật đầu.
“Ok, vậy giờ chúng ta bắt đầu nhé?” Cảnh sát giao thông nói xong rồi liếc đồng nghiệp ở bàn đối diện, thấy người kia đã chuẩn bị sẵn sàng để ghi chép thì mới hỏi câu hỏi đầu tiên: “Cô Chu, đêm xảy ra vụ án cũng là đêm mùng mười tại sao cô lại chọn đi vào con đường nhỏ đó?”Câu hỏi này vừa nghe thì thấy kỳ lạ nhưng khi cẩn thận suy nghĩ thì chúng ta có thể hiểu được lý do.
Vốn dĩ bên đội cảnh sát giao thông chỉ coi vụ tai nạn giao thông của Chu Nhã là một vụ gây tội chạy trốn bình thường, cảm thấy tài xế gây chuyện có thể là lái xe lúc say xỉn, chưa tới trình độ cực đoan.
Nhưng giờ Tổ Trọng Án bên Cục