Vốn tưởng rằng sau khi tin tức phát hiện xác chết trong KTV ngày hôm qua lan truyền rộng rãi thì sẽ dọa khách hàng không dám tới cửa, không ngờ những người này đều là dáng vẻ hoàn toàn không quan tâm.
Thậm chí đi ngang qua cửa phòng riêng nào đó, cô còn nghe thấy mấy kẻ nhà giàu say khướt nằm dài trên ghế sô pha khoe khoang, nói gì mà chẳng phải chỉ là có người chết thôi sao.
Bận rộn hai tiếng đồng hồ, Tưởng Thiên Du tranh thủ thời gian đi vào nhà vệ sinh.
Đứng trước bồn rửa tay lau mặt bằng nước lạnh, cô ngẩng đầu nhìn người trong gương, thuận tiện vuốt mái tóc rải rác ở hai bên gương mặt và buộc thành tóc đuôi ngựa trơn truột.
Làn da Quan Miêu Miêu rất trắng, lần đầu tiên nhìn thấy diện mạo thì cũng không quá nổi bật, ngũ quan nhỏ nhắn thanh tú.
Lông mày mỏng kết hợp với đôi môi mỏng, không biết có phải vì khí chất hay không mà làm cho cả người trông hơi nhát gan rụt rè.
Tưởng Thiên Du kéo khóe mắt lên, sau đó lại nhíu mày, sau một phen cố gắng thì cuối cùng cũng làm cho gương mặt trông không dễ chọc một chút.
Sau khi lau khô tay, cô sửa soạn lại đồng phục trên người và cúi đầu đi ra ngoài, không ngờ vừa ra khỏi ngã rẽ nhà vệ sinh thì suýt nữa đã đụng vào người khác.
“Xin lỗi, khách hàng…” Ngẩng đầu lên định xin lỗi đối phương, nhưng sau khi nhìn rõ gương mặt của người đó thì những lời còn lại đều bị cô cứng rắn nuốt vào trong bụng, thay vào đó là khóe mắt co giật điên cuồng.
Tưởng Thiên Du nhanh chóng cúi đầu, cô cố gắng đi vòng qua bên cạnh đối phương.
Nhưng ngay khi cô đi được vài bước thì người phía sau đột nhiên gọi: “Quan Miêu Miêu?”Dừng bước lại, Tưởng Thiên Du im lặng nhắm mắt hít sâu điều chỉnh lại cảm xúc, xác định trên mặt là biểu cảm ngạc nhiên vừa đủ mới xoay người lại: “Anh là…”Người đàn ông dứt khoát đưa giấy chấp pháp ra, vẻ mặt nghiêm túc, giọng điệu chính thức: “Xin chào cô Quan, tôi họ Lục, Cục cảnh sát thành phố Giang.
”“Cảnh sát Lục, xin hỏi có chuyện gì không?”“Hẳn là cô Quan cũng biết hai ngày trước cảnh sát phát hiện một người chết trong quán KTV này đúng không? Bây giờ cảnh sát sẽ tiến hành thẩm vấn tất cả những người có liên quan đến KTV này, hy vọng cô có thể hợp tác với chúng tôi.
” Lục Lê giải thích.
Lừa quỷ à.
Tưởng Thiên Du nhịn xuống xúc động muốn trợn trắng mắt, kiểu thẩm vấn phạm vi lớn này, cảnh sát nên thông báo trước cho người phụ trách KTV rồi mới tiến hành phối hợp, vậy thì tất cả mọi người đều tương đối thuận tiện hơn.
Không nói những chuyện khác, chỉ cần nhìn hôm nay anh Kê thông báo cho các cô gái dưới tay đều đến làm việc thì có thể khẳng định rằng không phải giống như anh ta vừa nói rồi.
Chỉ là cô có hơi không hiểu, tại sao Quan Miêu Miêu lại liên quan đến án mạng này.
Nghĩ đến đây, cô cân nhắc nói: “Hôm đó tôi không làm việc, cho nên tôi cũng không biết rõ tình huống lúc ấy, với lại bây giờ là thời gian bận rộn, nếu tôi