Cố Thanh Hoài hơi gật đầu, nhìn Nguy Dã một cái liền thu hồi tầm mắt.
Bóng đèn trên đỉnh xe buýt phát ra ánh sáng mờ mờ, phác họa ra đường nét góc mặt cùng bóng cằm của y.
Vừa nhìn đã biết là anh lớn.
Dù họ chỉ là những người xa lạ, nhưng ngồi bên cạnh mảnh nhỏ, vẫn làm Nguy Dã hơi yên tâm.
Sau khi hắn ngồi ổn vị trí, người phụ nữ áo đỏ mới lên xe ngồi xuống hàng ghế trống bên cạnh hắn, cách lối đi nhỏ nhìn qua, thế mà lặng lẽ thở dài một hơi, hình như có chút thất vọng.
Thất vọng cái gì?
Nguy Dã cảm nhận được ánh mắt của cô ta, không khỏi sờ sờ cánh tay, cảm giác da gà đều nổi lên.
Bởi vì chú ý tới người phụ nữ áo đỏ, người chơi ngồi hàng ghế phía trước đều quay đầu lại nhìn, có người bỗng nhiên hưng phấn nói: “Là Cố Thanh Hoài! Thế mà được chơi cùng Cố Thanh Hoài!”
Ánh mắt của tất cả người chơi đều nhìn lại đây.
Cố Thanh Hoài ở trong giới được xem như đại thần đứng đầu, từng liên tục đoạt giải quán quân trong nhiều trò chơi league, lâu lâu cũng làm streamer, số lượng fans cực kỳ khổng lồ.
Nguy Dã so với y thì chỉ có thể tính là người tàng hình, căn bản không cùng cấp bậc.
Tuy là như thế, nhưng sự tồn tại của hắn cũng không có bị nhân vật lớn bên cạnh che lấp, những người nhìn thoáng qua Nguy Dã, ánh mắt đều không tự chủ được ngừng mấy giây.
Tóc đen, da trắng, cánh môi vì khẩn trương mà bị cắn đến đỏ bừng, màu sắc tuyệt đẹp, dù trong hoàn cảnh u ám cũng không che giấu được vẻ bắt mắt.
Giá trị mị lực có vẻ như đều có tác dụng với NPC lẫn người chơi.
Hàng mi dài của Nguy Dã khẽ run rẩy, lặng lẽ nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.
Cố Thanh Hoài ban đầu chỉ nhìn hắn một cái, lúc sau lại không chú ý tới hắn.
Thực tốt, tinh thần lực của mảnh nhỏ quả nhiên rất mạnh, mị lực được buff trong trò chơi đối với y không có tác dụng.
Nguy Dã đối với việc hoàn thành nhiệm vụ vốn cũng không muốn trông cậy vào đạo cụ, cho dù nhất thời tăng được độ hảo cảm, cũng chỉ là số liệu giả dối, sẽ có một ngày lung lay sụp đổ.
Đúng lúc này, xe buýt lại lần nữa dừng trạm, một bé trai hiếu động nhảy nhót lên xe.
Cậu bé thoạt nhìn như một đứa trẻ hoạt bát bình thường, nhưng con ngươi vừa đen lại to tròn nhìn rất quỷ dị.
Cậu bé nhìn lướt qua trong xe, cũng lập tức đi tới hàng ghế phía cuối.
Xe buýt lại lần nữa khởi hành, phát ra tiếng kẽo kẹt kẽo kẹt cũ kĩ, Nguy Dã làm bộ không thèm để ý mà nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cậu bé lại bỗng nhiên chạy đến bên cạnh hắn, cười hì hì nói: “Anh ơi, anh thật là đẹp, có thể chơi cùng em không?”
Cố Thanh Hoài rõ ràng cảm nhận được thanh niên ngồi bên cạnh run một chút, thân thể nhích lại gần y, nhỏ giọng nói: “Thực xin lỗi, anh…… Anh say xe.”
Khi nói chuyện, bàn tay buông thõng bên chân vô thức nắm chặt góc áo, như muốn mượn dũng khí.
Cố Thanh Hoài hơi cười nhạt, trong lòng thầm nói lá gan như này còn chơi game kinh dị gì chứ.
“Như vậy à.” Nhận được câu trả lời từ chối, cậu bé có chút nhụt chí, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, từ trong túi lấy ra một viên kẹo trái cây: “Em mời anh ăn kẹo, ăn kẹo thì sẽ không khó chịu nữa.”
“À……” Đối phương tựa hồ không có ác ý gì, Nguy Dã do dự một chút, đưa tay nhận viên kẹo kia: “Cảm ơn bạn nhỏ.”
“Không khách sáo.” Cậu bé nhếch miệng cười, chạy đến hàng ghế trống phía sau hắn ngồi xuống.
Luôn cảm thấy lạnh cả sống lưng, nhưng cho dù là quỷ thật, hình như cũng là có ý tốt, Nguy Dã rũ mắt nhìn viên kẹo trái cây trong tay, vỏ giấy bóng kính, sáng lấp lánh khá xinh.
Bên tai truyền đến giọng của Cố Thanh Hoài: “Nếu là tôi, thì sẽ không ăn viên kẹo này.”
“Cảm ơn nhắc nhở.” Nguy Dã cuộn lòng bàn tay lại, quay đầu đối diện y mà cười: “Tôi biết mà, đồ vật không thể ăn bậy.”
Hành khách trên xe từ trên xuống dưới, vẫn chưa gặp biến cố gì, đây là lần close beta đầu tiên, người chơi đối với cốt truyện trong game cũng không hiểu rõ, cho nên không ai muốn hành động thiếu suy nghĩ.
Tiếng thông báo trên xe buýt công cộng lại lần nữa vang lên: “Hoan nghênh lên tuyến xe buýt số 404, mong hành khách tuân thủ trật tự, lên xe bằng cửa trước, xuống xe bằng cửa sau.
Trạm dừng tiếp theo, khách sạn Điền Viên.”
Cố Thanh Hoài bỗng nhiên đứng dậy: “Nhường đường một chút.”
Nguy Dã ngẩn ra, đứng dậy để y ra khỏi chỗ ngồi, liếc nhìn thoáng qua hai hành khách mới vừa lên xe, vội vàng đi theo.
Cố Thanh Hoài ấn chuông xuống trạm, một lát sau, tiếng thắng xe chói tai vang lên.
“Đã đến trạm khách sạn Điền Viên, mong hành khách xuống xe chú ý an toàn.”
Cố Thanh Hoài bước xuống xe, Nguy Dã đi theo phía sau y, người chơi khác thấy thế, cũng vội vàng đi ra theo.
Khí lạnh ập tới, Nguy Dã khẽ rùng mình một cái.
Hắn quay đầu lại nhìn về phía xe buýt, phát hiện người ngồi trên xe đều nhìn chằm chằm bọn hắn qua cửa kính, khuôn mặt ai cũng tĩnh mịch.
“Mẹ nó ớn quá, này có thật là xe buýt công cộng không đó?” Có người mắng một tiếng: “Cũng không biết chở người tới đâu.”
“Trên xe có ghi các điểm dừng trạm.” Có người cẩn thận chú ý tới: “Trạm cuối là lò hỏa táng.”
“Vậy nơi đó mới là phó bản mà, chúng ta xuống xe làm gì?”
Mọi người nhìn về phía Cố Thanh Hoài, sau khi trò chơi xảy ra biến cố, mọi người theo bản năng đi theo người giỏi nhất ở đây.
“Khách sạn Điền Viên này có xuất hiện trong quảng cáo giới thiệu trò chơi (trailer game).” Nguy Dã thử mở miệng: “Chắc cũng là phó bản?”
“Đúng vậy.” Cố Thanh Hoài gật đầu: “Hơn nữa nên ngủ.”
Mọi người: “……”
Bảy người đi về phía khách sạn, từng người tự giới thiệu.
Sau khi mọi người tự giới thiệu xong, vừa lúc đã đến cửa khách sạn.
Đây là một khách sạn cũ kĩ, biển hiệu rách nát, vách tường loang lổ.
Một người phụ nữ trung niên đứng sau quầy ở sảnh khách sạn, yêu cầu họ đăng ký bằng chứng minh thư.
“Đúng là bối cảnh cổ, hiện tại ai còn dùng chứng minh thư chứ.” Có người nói thầm.
Nguy Dã từ trong túi tìm được chứng minh thư, người trong ảnh chụp rất trẻ, tướng mạo tinh xảo.
Không hổ là hắn, ảnh chứng minh thư đều đẹp như vậy.
Nguy Dã là người cuối cùng đăng ký, hắn đem chứng minh thư đặt lên quầy, giọng nói nhu hòa: “Bà chủ, làm phiền dì.”
Bà chủ ngẩng đầu nhìn hắn một cái, vẻ mặt buồn ngủ cùng không kiên nhẫn vừa rồi đã biến mất, cười nói: “Đứa trẻ này thật lễ phép.”
Dì ta làm giấy tờ đăng ký, sau đó lấy ra bảy chiếc chìa khóa, khi Nguy Dã nhận chìa khóa lại nhẹ giọng nói: “Chàng trai trẻ, nếu buổi tối nghe thấy tiếng động