Sau khi Trương Hồng rời đi, Lục Huyền cũng không chậm trễ, mang theo toàn bộ gia sản của mình, chuẩn bị ra ngoài tìm kiếm biện pháp đối phó Hắc Nha ấu trùng.Trước khi đi, hắn móc ra một viên đá nhỏ cỡ móng tay rồi đi tới trước người Thảo Khôi Lỗi.Hòn đá nhỏ có màu trắng tinh khiết, sóng linh lực dao động nhàn nhạt, đây chính là một khối toái linh nhỏ được chia ra từ một viên linh thạch hạ phẩm, và được sử dụng rộng rãi trong tầng lớp tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như Lục Huyền."Ăn uống no đủ thì trông nhà thật tốt đấy!"Hắn nhét khối toái linh nhỏ này vào trong khối u cỏ xám trên đầu Thảo Khôi Lỗi, vô cùng nghiêm túc dặn dò.
Có linh lực toái linh bổ sung, quanh thân Thảo Khôi Lỗi tản ra linh quanh cực kỳ yếu ớt, phảng phất nó trở nên hăng hái hơn.Mặc dù không quá yên tâm về con khôi lỗi giữ nhà có phản ứng trì độn này, nhưng Lục Huyền cũng không có cách nào khác, chỉ đành gửi hy vọng trong khoảng thời gian mình đi ra ngoài này, linh thực trong viện sẽ bình an vô sự.Sau khi ra ngoài, Lục Huyền nhanh chóng bước đi trên con đường đá xanh.Tiểu viện của hắn nằm ở khu bắc Lâm Dương phường thị, phần lớn đều là những tu sĩ Luyện Khí cấp thấp giống như hắn, với ước mơ bản thân có thể đột phá, khát vọng thay đổi vận mệnh, chen chúc trong một khu vực nhỏ.Còn như trong phường thị, đó là nơi của những đại gia tộc kia, những đại thế lực đó giữ riêng cho mình.
Lục Huyền rất ít khi đến đó vào các ngày trong tuần.Hắn một thời gian không ra ngoài, trong lòng có chút không thích ứng, ngắm nhìn tất cả trước mắt, vừa quen lại vừa xa lạ.Một con chim giấy màu vàng sẫm dài nửa trượng trên lưng cõng một tu sĩ, từ trên cao chậm rãi bay qua, thân chim có các đường gờ ráp dài ngắn khác nhau, chứng tỏ nó đã được sử dụng lâu rồi.Ngay sau đó, một con thú cơ giới nhiều chân xẹt qua đỉnh đầu Lục Huyền, có thể nhìn thấy hai mươi ba mươi tu sĩ đang ngồi trên đó.
Quái thú cơ giới nhiều chân là phương tiện di chuyển phổ biến ở phường thị, chỉ cần trả hơn mười toái linh là có thể trong thời gian ngắn lao đến trung tâm phường thị.Bên ngoài phường thị không có trận pháp cấm không nào, cùng loại như linh thú, pháp khí phi hành như vậy còn rất nhiều.
Ngẫu nhiên trên chỗ bầu trời cao hơn sẽ có một đạo kiếm quang nhanh chóng lướt qua.
Kiếm quang được hình thành từ việc tu sĩ khống chế phi kiếm, điều đó ý nghĩa đó ít nhất là tu sĩ Luyện Khí cấp cao, với hắn trước mắt mà nói là tồn tại khó thể thực hiện.Lục Huyền không khỏi lộ ra tia hâm mộ, ngự kiếm thanh minh, tung hoành thiên địa.
Bất luận là hắn của kiếp trước hay là kiếp này, đều là giấc mơ xa xôi.Hắn bình tĩnh lại, tăng nhanh bước chân, một lát sau đã đến một căn cứ tu sĩ ở khu phía bắc.Căn cứ có rất nhiều cửa hàng, quầy hàng, mặc dù không bằng khu vực trung tâm, nhưng với tu sĩ Luyện Khí cấp thấp như hắn mà nói đã là dư dả rồi.Lục Huyền xuyên qua đám đông và nhanh chóng tìm được một tu sĩ trung niên ở một góc.
Tu sĩ trung niên cũng có tu vi Luyện Khí tầng hai, thân hình gầy gò, trên mặt không có chút thịt nào, khiến gò má nhô cao.
Môi trên có một đôi râu mép, tròng mắt xoay tít lại, quét cực nhanh tới hướng các tu sĩ.Lục Huyền biết hắn họ Hoàng, sống ở cách viện của hắn không xa lắm.
Hắn ta đã trà trộn trong căn cứ thời gian dài, các tin đồn khu bắc nắm rõ như lòng bàn tay.
Chỉ là muốn hỏi hắn ta chuyện gì, cần phải bỏ ra thù lao nhất định.Cảm nhận được