Mối Quân Hệ Với Trợ Thủ Ngày Càng Nguy Hiểm

Ba Hung Thủ


trước sau

Edit: Bèm. / Beta: Croromi.

__________________________

"Vậy chỉ có thể đến hiện trường điều tra vậy." Hà Thanh trầm mặc quay đầu lại, "Khẳng định trong nhà nạn nhân B sẽ lưu lại dấu vết, nếu để thi thể người vợ chết đuối ở trong nhà, đồng thời lại từng giấu xác nạn nhân A thì ít nhiều cũng sẽ để lại dấu vết."

"Ừ......" Tô Nhàn thong thả gật đầu,

"Lần trước cô đến xem có phát hiện điều gì dị thường không?"

"Tôi cùng chồng nạn nhân B chỉ hàn huyên vài câu đơn giản thôi, quả thật trong nhà có dấu vết sinh hoạt của nữ nhân trong thời gian gần đây."

"Như vậy......nếu như nói trước khi nạn nhân B tử vong, dấu vết sinh hoạt trong nhà nhất định là của nạn nhân A."

Tô Nhàn lại nhanh chóng mở túi tư liệu ra, vội vàng liếc mắt qua vài tờ, "Căn cứ theo phán đoán của chúng ta, điều duy nhất có thể xác định trước mắt là hai vụ án này có liên quan với nhau, cả hai ngưòi chồng đều có khả năng lớn là hung thủ, hơn nữa bọn họ còn biết nhau."

Hà Thanh gật đầu, "Vấn đề là bọn họ chưa từng tiếp xúc nhau, ngay cả việc nạn nhân A sau khi lừa tiền thành công thì đến ở nhà nạn nhân B cũng không có dấu vết gì."

"Chẳng lẽ là có phương thức liên hệ đặc thù nào đó sao?" Tô Nhàn nhẹ ấn cằm, lâm vào trầm tư.

"Đến hiện trường đã, đến lúc đó có suy đoán gì thì xem xong lại nghĩ tiếp, nói không chừng lại suy nghĩ thông suốt." Hà Thanh dừng xe ở bãi đỗ của tiểu khu, sau đó hai người cùng nhau xuống xe.

"Chồng nạn nhân B vẫn chưa bị hạn chế sinh hoạt, rất có khả năng nhiều manh mối đã bị anh ta tiêu hủy rồi." Tô Nhàn ưu nhã sửa sang lại góc váy, ngước mắt nhìn thoáng qua tầng lầu nơi nạn nhân sinh sống.

"Đúng vậy, nhưng mà đối phương không phải tội phạm chuyên nghiệp, khẳng định sẽ để lại manh mối gì đó, chỉ một chút thôi cũng đủ để trở thành manh mối của chúng ta." Hà Thanh

đưa Tô Nhàn lên tầng.

Hôm nay là thứ bảy, dựa theo lịch hàng ngày, hẳn là chồng nạn nhân B đang ở nhà, theo hướng thang lầu dẫn lên trên, đúng lúc này ở chỗ rẽ chạm mặt một nam nhân mặc áo lao công, tầm mắt đối phương nhanh chóng lướt qua người Tô Nhàn, sau đó liền đứng ngây người tại chỗ.

Không phải lần đầu tiên nhìn thấy đàn ông có phản ứng như vậy, Tô Nhàn coi như không thấy gì, dẫm giày cao gót tiếp tục lên cầu thang.

Hà Thanh tự giác theo phía sau, chặn tầm mắt của người đàn ông.

Hai người lên lầu hai, đứng trước nhà gõ cửa, chờ người bên trong mở cửa.

"Sẽ không đúng lúc vắng nhà đi?" Tô Nhàn rũ mắt theo bản năng nhìn xuống tay mình, thấy bản thân không mang đồng hồ, lại nhìn thoáng qua thời gian trên di động, hơn 9 giờ sáng.

"Thông thường giờ này mọi người đều ở nhà." Hà Thanh cũng nhìn thoáng qua thời gian, mọi người bình thường sẽ nghĩ trưa nay ăn gì, cũng sẽ luôn ở nhà, 10 giờ đến tầm hơn 11 giờ mới ra khỏi cửa, 9 giờ vẫn còn là buổi sáng, không sớm cũng không muộn.

"Để tôi thử gọi điện, xem anh ta có nhà không." Hà Thanh lấy di dộng ra, đứng ở một bên, bắt đầu gọi điện thoại cho chồng nạn nhân B.

Hai người trầm mặc đứng ở lối đi nhỏ chỗ hành lang, an tĩnh chờ đầu dây bên kia trả lời.

Tô Nhàn đứng ở cạnh cửa đột nhiên sửng sốt, nghiêng đầu, dán tai lên cửa.

"Làm sao vậy?" Hà Thanh nghiêng đầu nhìn nàng một cái.

"Ừm......Cô tới nghe đi." Tô Nhàn ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo Hà Thanh xem thử.

Trong phòng rất yên tĩnh, lại mơ hồ truyền đến thanh âm nho nhỏ, tựa như tiếng chuông di động.

"Anh ta ở nhà." Hai người có thể hoàn toàn xác nhận điều này.

Hà Thanh vừa gọi điện thoại, vừa xác nhận tiếng chuông trong phòng vang lên, vừa gõ cửa.

Mà bên trong lại không có bất cứ kì ai trả lời.

Sắc mặt hai người ngưng trọng, liếc mắt nhìn nhau một cái.

Tô Nhàn lui về sau một bước, "Cô thử xem có đá được cửa phòng không."

Hà Thanh gật đầu, tiến lên, dùng một chân đá vào cạnh tay nắm cửa, nhưng cửa chống trộm bây giờ vô cùng kiên cố, cơ bản là không chút sứt mẻ gì.

Nghe tiếng chuông không ngừng vang lên trong phòng, cô cũng đá đến động tĩnh lớn như vậy mà vẫn không có ai trả lời, điều này khiến đáy lòng cô chợt lạnh.

Nếu vừa có được chút manh mối, người thuộc diện tình nghi lại bị xuống tay, có khả năng rất lớn rằng người này nắm giữ một ít thông tin không thể lộ ra ngoài.

Hai người vội vàng muốn vào xem tình huống bên trong, nhưng trước mắt cô lại không có biện pháp gì.

"Tránh ra, để tôi thử xem." Tô Nhàn bước lên phía trước, lấy ra một sợi dây thép dài, cong vẹo từ túi xách tùy thân mang theo bên mình.

Hà Thanh cứ ngơ ngác nhìn nàng thành thạo sử dụng sợi dây thép kia, chỉ tốn thời gian nửa phút để mở cửa ra.

"Cô......" Hà Thanh ngừng một chút,muốn nói lại thôi.

"Có thể trợ giúp khi phá án, cho nên mới học." Tô Nhàn bình tĩnh cất dây thép lại vào trong túi, hơi ngước mặt lên, "Cô vào xem trước đi."

Hà Thanh lập tức mở cửa vào nhà.

Trong phòng rất yên tĩnh, không có một bóng người, bài trí trong phòng vẫn giống như hôm qua lúc Hà Thanh đến, không có chênh lệch quá lớn, ít nhất không thể nhìn ra bất cứ dấu vết ẩu đả nào.

"Không ở bên này." Tô Nhàn vội vàng nhìn lướt qua phòng ngủ, sau đó đi về hướng phòng bếp.

Trong phòng bếp cũng không có mùi máu, ngược lại lại ngập tràn một tầng hơi nước mênh mông, hai người nhanh chóng chạy về phía phòng tắm.

Vừa mở cửa phòng tắm ra, trong phòng bay đầy hơi nước, nóng hầm hập, bồn tắm chứa đầy nước, một bóng người màu đen đang nằm bên trong, đúng là người chồng mà Hà Thanh mới gặp tối hôm qua.

"Đã chết, vừa mới chết." Hà Thanh tiến lên xem xét tình trạng, "Trước khi chúng ta tới, có người đã giết chết anh ta trong căn phòng này, sau đó tẩu thoát."

Tô Nhàn quét mắt nhìn liếc qua toàn bộ thi thể, "Trên cổ có vết hằn, nhưng không nhất định là bị siết cổ chết, cả người ngâm mình trong bồn tắm, cũng có khả năng là chết chìm."

"Tôi gọi người đến kiểm tra thi thể với hiện trường trước đã." Hà Thanh đứng ở cửa phòng tắm gọi điện thoại, tầm mắt đảo qua toàn bộ căn nhà.

Không có dấu vết đánh nhau......rất có khả năng hung thu là người anh ta quen biết, hoặc cũng có thể khi vừa mới vào nhà, hung thủ đánh anh ta hôn mê.

"Trước khi chờ báo cáo kiểm tra thi thể, chúng ta cứ cẩn thận kiểm tra lại hiện trường đi đã, xác nhận suy đoán lúc trước." Tô Nhàn ra khỏi phòng tắm, lấy bao tay trắng từ trong túi ra, sau đó cẩn thận đi quanh nhà.

"Nếu như hung thủ tới để diệt khẩu, rất có thể hắn đã dọn dẹp lại
hiện trường, khả năng chúng ta tìm được thứ gì có ích là cực kỳ nhỏ.

"Nhưng nếu nạn nhân A từng sống ở nơi này, phụ nữ mà, tóc luôn có thể rụng ở những chỗ không để ý tới, muốn dọn dẹp sạch sẽ hoàn toàn cũng không dễ vậy." Tô Nhàn đeo bao tay, đi một vòng quanh nhà, kiểm tra một lượt trên giường, gầm giường cùng các nơi trong phòng bếp.

"Dọn dẹp quá sạch sẽ rồi, đừng nói một sợi tóc, ngay cả một hạt bụi tôi cũng không tìm thấy."

"Rốt cuộc thì hung thủ tới đây để diệt khẩu, đã dọn dẹp qua rồi, cô muốn tìm được......" Hà Thanh đột nhiên ngừng nói, hình ảnh người đàn ông mặc áo lao công vừa chạm mặt kia nháy mắt hiện lên trong đầu.

"Tiểu khu này có lao công vệ sinh hành lang không?" Hà Thanh quét mắt nhìn liếc qua toàn bộ hành lang, nơi này chủ yếu là các gia đình bình thường ở, tiền thuê nhà khá rẻ, một vài chỗ để đỡ tốn tiền nên không có công nhân vệ sinh cố định, vừa vặn hôm nay lại có, trùng hợp như vậy, lại có thể gặp công nhân vệ sinh ở chỗ này.

Nếu là lao công, thì có thể mang một đống dụng cụ lau dọn đến, tới đây giết người, dọn dẹp hiện trường, sau đó vẫn có thể đường đường chính chính mang theo dụng cụ lau dọn rời đi.

"Ở hành lang có camera không?" Hà Thanh đi ra ngoài hành lang, quét mắt nhìn liếc qua một cái.

"Lúc tôi tới có nhìn qua rồi, hành lang trong tiểu khu không có, chỉ dưới lầu ngoài tiểu khu có thôi." Tô Nhàn ra ngoài theo, nhìn thoáng qua, "Có phát hiện gì sao?"

"Còn nhớ người đàn ông mặc áo lao công gặp lúc lên cầu thang không? Lúc ấy hắn ta nhìn cô một hồi rồi mới đi"

(

Hết từ để gọi rồi nên tui dùng 'hắn', chứ cứ 'anh ta' hoài thì khó phân biệt lắm. Với cả gã này trông gian gian nên dùng 'hắn' chắc cũng hợp lí)

"Đúng là có người này, tôi nhớ rõ hắn mặc áo lao công...... Lúc rời đi, ánh mắt hắn ta vô cùng mãnh liệt." Tô Nhàn vuốt cằm suy tư, "Hắn mặc áo lai công, cô nghi đó là ngụy trang à?"

Hà Thanh gật đầu.

"Có khả năng rất lớn, lát nữa chúng ta có thể xem camera, sau đó cùng quản lý tiểu khu xác nhận thân phận hắn."

"Nhưng mà manh mối hiện giờ chúng ta rất hỗn loạn, kẻ bị tình nghi lớn nhất cũng chết rồi." Tô Nhàn tựa người lên khung cửa, nhìn thoáng qua bên ngoài,

"Cô có để ý không?"

"Trên cổ anh ta có vết hằn, lại bị hung thủ ấn vào bồn tắm, tôi hoài nghi......" Tô Nhàn mỉm cười nhẹ nhàng, nghiêng đầu, "Hôm nay tới giết anh ta, có hai người."

Hà Thanh ngập ngừng một chút,

"Người đàn ông mặc áo lao công vừa rồi trông rất lạ, nếu tính người thứ nhất là hắn, vậy một người khác......"

Tô Nhàn chậm rãi gật đầu, "Rất có khả năng là một người bị tình nghi khác, chồng nạn nhân A, vị bác sĩ kia."

Sắc mặt Hà Thanh dần dần trở nên ngưng trọng.

"Nếu thật sự có hai người tới giết anh ta, đều để bịt miệng, giết người diệt khẩu, khả năng rất lớn đó là người bị tình nghi A cùng một nam nhân xa lạ."

Tô Nhàn trầm mặc hai giây, "Cô còn nhớ lúc ở trên xe chúng ta nói gì không?"

"Hành vi khâu đầu với thân thể hoàn toàn không giống như trong kế hoạch của hai người chồng, theo như suy đoán lúc ấy của chúng ta, nếu không sai, khả năng sẽ có hung thủ thứ ba."

"Tên hung thủ thứ ba này là người cung cấp kế hoạch cho hai ông chồng."

Hà Thanh nghi hoặc nhíu mày, "Nếu hắn giúp hai người chồng cung cấp kế hoạch, vì cái gì hắn lại quấy rối vào phút cuối, tự mình tiến hành việc khâu đầu, đây là điều dễ phá hư kế hoạch nhất?"

"Theo tôi phỏng đoán, việc nạn nhân A tử vong làm kế hoạch trở nên ngoài ý muốn, mà hung thủ thứ ba có lẽ mắc chứng ám ảnh cưỡng chế, kế hoạch không tiến hành theo dự định, hắn dứt khoát từ bỏ kế hoạch cùng hai người chồng."

"Cố tình tiến hành việc khâu đầu làm bại lộ hành vi của hai ông chồng, mà bây giờ, lúc chúng ta điều tra đến giai đoạn này, hắn lại tới chấm dứt mọi việc."

Hà Thanh chậm rãi nhíu chặt mày, "Chấm dứt là......"

Tô Nhàn nhẹ nhàng gật đầu, "Dứt khoát loại bỏ hai kẻ bị tình nghi."

"Vậy chồng nạn nhân A......." Hà Thanh lập tức đứng thẳng người, bắt đầu liên hệ cho cảnh sát bên trụ sở, mau chóng điều pháp y cùng bảo vệ tới đây.

"Cô không cần quá khẩn trương, không phải tôi đã nói trước đó rồi sao, ngày hôm nay có hai người tới giết anh ta, trong đó khẳng định có vị bác sĩ kia."

"Cho thấy anh ta nhất định đã nhận ra điều gì đó, có lẽ hiện tại đã trốn đi ẩn nấp rồi."

"Tôi tính thử thời gian thì có thể là như này, bác sĩ tới trước, hai người bọn họ quen biết nhau, nạn nhân vẫn chưa cảnh giác, bị tên bác sĩ siết cổ đến lúc ngất đi, anh ta cho rằng mình đã sát hại thành công liền rời đi."

"Ngay sau đó hung thủ thứ ba tới, phát hiện anh ta chưa chết, lại kéo anh ta vào phòng tắm dìm chết đuối."

"Bởi vì lúc chúng ta tới, hơi ấm trong phòng tắm vẫn chưa tan đi, việc quét dọn hiện trường rất có khả năng là do hung thủ thứ ba làm, cũng chính là người công nhân vệ sinh chúng ta vừa gặp thoáng qua."

××××××××××××××××××××××

Lời tác giả: Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!

Bèm: Tui đã trở lại. Muahhahahahaha

Croromi: Đúng là con dở.

- --------------------

À nhân dịp này thì hai con mẻ edit và beta chúc mừng đội tuyển ???????? đã vào vòng loại 4.

Truyện convert hay : Ta Đoạt 999 Loại Dị Năng

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện