Chiếc ô che màu xanh voan mỏng khẽ buông xuống.
Cái chậu gỗ lớn có khói nước ấm bay lượn lờ làm tôi thấy vô cùng ngượng ngùng, tôi không quen tắm ở trước mặt người khác, lớn như vậy rồi cũng chưa từng đi đến nhà tắm công cộng.
".Mọi người có thể tránh mặt đi chút không?" Tôi khẽ hỏi.
Cô hầu nữ mỉm cười, khẽ nói: “Lát nữa chúng thần sẽ đến chải đầu cho tiểu nương nương.” Nói rồi quay người đi ra ngoài.
Đúng là vừa nghe lời lại còn dịu dàng, Phong Ly Ngân được những người phụ nữ như vậy hầu hạ chắc là rất thoải mái nhỉ? Vậy nên mới hung dữ với tôi như vậy, hận không thể đánh tôi một trận.
Tôi thấy bản thân mình đã hoàn toàn chấp nhận số phận éo le này, có điều so với những hầu nữ tình nguyện nằm xuống hầu hạ, tôi vẫn còn kém hơn rất nhiều.
Mặc kệ hắn... nếu như sau này hắn còn ngoại tình nữa, tôi không làm gì được hắn thì sẽ trốn đi thật xa, mắt không nhìn thấy thì lòng sẽ không đau.
Pháp lực của Phong Ly Ngân khi ở âm phủ lớn mạnh hơn ở trần gian rất nhiều, vết thương mà hắn “xử lý" cho tôi đã bắt đầu lành rồi, vết thương nhẹ hơn cũng đã biến mất, vết thương sâu tận xương thì vẫn đang lành lại, nhưng vết thương có máu nơi ngực vẫn còn lại vết nhìn thấy rõ. seo
Tôi rửa vệt máu đi, nhìn thấy từng vết thương nhỏ quanh phần xương quai xanh, kéo dài đến chỗ ngực.
Giọng nói của người phụ nữ bên ngoài vang lên: “Tiểu nương nương, tôi là Mạnh Thù, Đế Quân đại nhân nói tôi đến tìm người."
Hừm, nhưng tôi đang tắm mà... Cập nhật chương mới nhanh nhất hàng ngày trên truyện88.
Cô ta chưa đợi tôi trả lời lại đã kéo rèm che ra rồi bước vào...
"Thay đồ trong bồn tắm sao?" Cô ta không chút né tránh gì mà đi vào: “Phải tươm tất sạch sẽ, nếu không đi ra ngoài thế này thì sẽ bị cười nhạo chết mất.”
Mạnh Thù nhìn có vẻ trẻ trung xinh đẹp, cô ta có lẽ còn có hai chị em nữa nhỉ? Trong sách cổ có nói Mạnh bà đã hóa ra ba người phụ nữ sinh đẹp, đứng ở đài Âu Vong phân phát canh Mạnh Bà cho hồn ma, uống canh này vào, sẽ quên sạch những chuyện trước kia, yêu hận tình thù đều biến thành mây khói, rồi tiếp tục trải qua quá trình thưởng thiện phạt ác của âm ti, thì có thể đi đến giếng luân hồi để đầu thai.
"...Cho hỏi có chuyện gì vậy?" Tôi ngượng ngùng ở dưới nước che đi chỗ ngực.
Người xưa đều thoải mái hưởng thụ sự hầu hạ của người khác sao? Bị nhìn trần truồng cả rồi.
"Đế Quân đại nhân sợ rằng người sẽ lo lắng chuyện trong nhà, nói tôi đến xem người thế nào..." Cô ta vừa nói, vừa nhấc tay khẽ lướt qua bề mặt nước trong bồn tắm gỗ mà tôi đang tắm.
Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy thuật Viên Quang.
Trước đó khi nhà họ Thẩm sử dụng nó, cần phải đến căn phòng của người chết, sử dụng gương đồng, pháp trận và hai đứa trẻ mới có thể kiểm tra được, mới có thể nhìn thấy những thông tin muốn có.
Nghe nói người có pháp lực cao cường có thể vẽ một hình tròn lên bàn tay, mặt nước, mặt gương, tường, thậm chí là hư không là có thể tìm kiếm được thông tin.
Mạnh Thù là một trong những hóa thân của Mạnh Bà, đạo pháp cao cường hơn con người rất nhiều, ký hiệu mà cô ấy đưa cho tôi rất rõ ràng.
Tôi nhìn thấy bàn tay to lớn của Phong Ly Ngân bóp lấy cổ của hồn phách Thẩm Thanh Nhụy, những người bên cạnh dập đầu cầu xin, cuối cùng Phong Ly Ngân buông cô ta ra, biến mất trong không gian của quan tài màu đen đó.
Sau đó căn nhà gỗ trên sườn núi phía sau được ánh sáng màu vàng bao trùm, ánh sáng giống như có hàng chục con đom đóm bay đến trong căn nhà đó.
Trời đất rung chuyển, những căn nhà ngói đã hơn trăm năm bên trong thôn Hoàng Đạo trong chớp mắt đều bị sụp đổ, ngọn núi đối diện bị sạt lở, làm thôn Hoàng Đạo bị cát lún mất một nửa, lấp mất thôn trang đó.
Tên hòa thượng giả Hối Thanh lại có thể đọc a di đà phật mà siêu độ được những linh hồn đã chết trong thôn, ông ta bưng theo bình bát xin cơm, cũng có chút khí phách của đại sư.
Khi Phong Ly Ngân bước ra từ căn nhà gỗ đó, anh tôi xông lên muốn... đánh anh ấy? Không phải chứ... anh tôi dám hét lên với hắn sao?