Cái gì?
Anh ta nói cái gì? Thanh nhụy và thanh loan đều như vậy đến sao?
Đây là có ý gì?
Tôi lìm nén không được, dùng tâm tò mò nghiên cứu, tha thiết cùng ánh mắt kỳ vọng nhìn anh ta, trông cậy anh ta đại phát từ bi nói nhiều hơn mấy câu.
Anh ta từ trước tới nay vẫn lạnh lùng kiêu căng, không nói rõ tâm tình, không giải thích việc mình làm
Khi anh ta tức giận hoặc tâm tình cực tốt mới nói nhiều hơn vài lời, hầu hết thời gian toàn tự tôi đoán mò.
Giang khởi vân nhìn xuống tôi, có lẽ biểu cảm quá lộ liễu, chọc đến anh ta cười đem tôi kéo ra sau gốc cây
Tim tôi thình thình nhảy lên, anh ta muốn nói gì với tôi?
Đại bảo ngơ ngác ngậm điếu thuốc, anh tôi thấy thế cầm bả vai đại bảo xoay lại:” phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe~~ đại bảo, ngươi không muốn bị đuổi đi chứ?”
Giang khởi vân giam cầm tôi sau thân cây, khom lưng cúi đầu cười nói:” mộ tiểu kiều, em không phải nói em không ngại sao? Tại sao khi nhắc tới thanh nhụy, thanh loan lại lộ ra loại ánh mắt này? Em rốt cuộc muốn biết cái gì?”
Tôi muốn biết…… Tôi muốn biết bọn họ đối với anh quan trọng tới mức nào, nhưng anh hung hăng không cho phép tôi hỏi, chỉ có thể trong lòng đoán mò, còn có thể như thế nào?
Giang khởi vân lời nói luôn lạnh lùng, khi bắt đầu tôi đã biết đến
“…. Em muốn biết ta có bao nhiêu nữ nhân? Muốn biết ta cùng nữ nhân khác làʍ ȶìиɦ? Hoắc là muốn biết nữ nhân nào sẽ uy hϊế͙p͙ địa vị của em? Mộ tiểu kiều, em thế nào mới có thể nghe ta nói?”
Tôi…. Chẳng nhẽ không thể để ý một chút?
Trong lòng tôi dâng lên một trận chua xót, tôi lỗ lực kìm nén nước mắt.
” Khởi vân… Tôi để ý, nhưng sẽ không vì bọn họ mà oán hận anh, ở trong lòng anh, bọn họ khác….. Muốn biết mối quan hệ của anh, không có tệ như anh tưởng”.
Tôi có chút giận dỗi thì thầm nói:” mấy trăm năm trước, tôi không quen anh….. Chuyện của anh tôi nào quản được….”
Giang khởi vân cười, dùng tay đặt lên cổ làm tôi ngửa đầu lên.
‘ …… Đúng vậy, mấy trăm năm trước ta cũng không có em”. Anh ta nói nhỏ
》
Tử vi ngọc hư đế quân, sống ở tử vi viên, vì vạn vật tông sư, thống thượng chư tinh( nhất trị các ngôi sao), trung ngự vạn pháp ( cai trị mười ngàn luật lệ), cai trị phong đô. Giang khởi vân được được tạo thành ngày mà tử vi tôn thần ( ngày tử vi sinh nhật), vâng mệnh thống lĩnh minh phủ phong đô, tiếp nhận viêm đế khánh giáp, vì tôn thần minh giới
Minh giới phong cảnh vô biên, nhưng là nơi tĩnh mịch, không thể dựng hoá vạn vật
Bao gồm tình yêu, ham muốn loại này trăm triệu năm đều không thể khám phá suy nghĩ.
Mặc dù ngồi quên đi trăm năm, vứt bỏ ác ɖu͙ƈ tà niệm, cũng không thể tiêu diệt ngàn năm cô tịch
Phong nguyệt không nói lên lời, hoa cũng không thể giải thích.
Một tôn thần cũ có thể đen một vũng máu biến thành hoa sen, giang khởi vân liền lấy nhụy hoa sen biến thành một thị nữ, giao cho hồn phách
” …… Biến được thành hình, nhưng không biến được tâm…… Cô ấy đầu thai vì đuổi giết quỷ vương, chủ trì pháp trận, không nghĩ thế gian tham sân si ɖu͙ƈ, học được không ít, không chỉ quên thân phận bản thân, còn muốn hại em…… Nếu không có huyết chú, em sớm đã bị thước quách gặm đến thảm hại, ở quên đài sẽ vô tri vô giác bước đi…..”
Giang khởi vân lắc đầu, ngữ khí có chút bất lực cùng ảo não, tự giễu cợt nói:” tôn thần thế nào, trốn không thoát nhân quả tuần hoàn”.
” Đến nỗi thanh loan…..” Anh ta cười lạnh nói:” cô ấy là một tôn thần loan điểu ( chim thần), giỏi pháp trận kết giới, cho nên bị ta khai sáng hoá thành hình người, bảo vệ âm cảnh thiên cung, sau khi xuất hiện pháp trận làng hoàng đạo, liền hạ lệnh cho cô ấy chuyển thế vào thẩm gia đảm nhiệm làm mắt trận…… Trước kia, cô ấy là bạn nữ quyền hành, em đừng đem chuyện này tính lên đầu ta”.
“……..Tôi chỉ là tò mò”
“Miệng không đúng lòng.”
“… Vậy, thật xin lỗi … Được chưa?”
Anh ta cúi xuống cười xấu xa:”……. Xin lỗi ngoài miệng, không chấp nhận”.
Chuyện này, không