Thời tiết bắt đầu ấm lại, điều này thật không tốt.
Bởi vì không thể quàng khăn cổ.
Anh tôi giả vờ không nhìn thấy dấu hôn trêи cổ, tôi xấu hổ ngồi ghế sau.
” Tiểu kiều, buồn ngủ nhớ đắp chăn mỏng”. Anh tôi chêu trọc:” nếu không, hiện tại em bị cảm cũng thể uống thuốc với hai tiểu tổ tông đâu, chỉ có thể nằm nghiêng, thật chịu khó”.
Đại bảo ngồi ghế phụ hỏi:” tiểu nương nương, chúng ta đi thôi! Đế quân đại nhân đâu?”
” Anh ta không…..” Tôi mở mắt số lần thấy anh ta có thể đếm trêи đầu ngón tay.
Lúc đầu, cảm thấy anh ta quá thực phận, nhưng đi qua minh phủ rồi mới biết thật sự rất buồn tẻ nhạt nhẽo, lại rất cần anh ta làm công vụ.
Chịu trách nhiệm sinh tử luân hồi, mấy chữ này làm anh ta mệt nhọc nhiều năm, anh ta cũng không thể giao cho người khác làm
Chương ngọc cũng không biết rơi chỗ nào, gianh khởi vân nói đã phái người tới chỗ tôi từng qua cận thận tìm kiếm, còn không biết khi nào tìm được, huống chi còn bị lây nhiễm tà khí, phải cầm qua cho một tôn thần nơi đó nuôi dưỡng một thời gian.
》
Nhà rừng già ở một vùng nông thôn bên ngoài huyện, là một thôn yên tĩnh, nhưng ngôi nhà ông ta ở đặc biệt ấn tượng, nghe nói mới xây năm trước, đại khái ông ta bắt tay với luyện thi nhân mới có một chỗ xa xỉ tốt như vậy.
Ông ta nói muốn đi trốn, lúc này không biết có ở nhà không, chúng tôi gõ cửa nửa ngày cũng không có người mở cửa.
Tôi nhìn xung quanh thấy mấy hộ nông gia, không có một hộ nào gần nhà ông ấy, cách nhau đến khá xa.
Anh tôi đi hỏi dò một phen, hỏi được thông tin nhà ông ta còn có một lão thái ( bà già) và vợ ở, nhưng vợ ông ta không xuất đầu lộ diện, ngược lại, lão thái kia sáng sớm ra khỏi cửa đi mua đồ ăn, sau đó về nhà đóng cửa ở trong cả ngày.
Nhà ông ta không cùng người trong thôn lui tới nhà nhau, cũng không có họ hàng thân thích tới cửa.
” Khẳnh định có vấn đề, người trong nhà sao có thể cô lập chính mình? Huống chi lão thái cùng vợ ông ta, hai nữ nhân ở nhà, người giúp đỡ đều không có, nên hẳn là cùng người trong thôn tạo quan hệ tốt mới đúng.” Anh tôi thường xuyên theo bố tôi đến vùng nông thôn, đối với tình huống trong thôi đại khái là biết một chút
” Lão thái kia có phải là mẹ của rừng già không? Là họ mộ là họ hàng nhà chúng ta?” Tôi hỏi
” Chắc hẳn là bố ông ta qua đời mấy năm trước, chắc con dâu hầu hạ lão thái ở nhà …. Nhưng tại sao người mở cửa đều không có?” Anh tôi dùng sức ấn chuông, bên trong chuông cửa vẫn vang, nhưng không có ai trả lời.
Đại bảo nói nhỏ:” có phải lão thái lỗ tai không tốt, người vợ kia một mình không dám mở cửa, có ý giả vờ trong nhà không có người? Nếu không chúng ta đi vào mở cửa xem sao?”
Ban ngày ban mặt trèo tường? Điều này ở trong thôn là một chuyện nguy hiểm, nói không chừng một đám thôn dân đem người trèo tường đánh thành tàn phế
Đến lúc đó pháp luật không trách bọn họ.
Anh tôi đi vòng quanh nhà ông ta một vòng, các cửa sổ đều đóng chặt, còn che rèm, nhìn không thấy bên trong.
” Chúng ta buổi tối lại đến chứ? Buổi tối trèo tường cũnh thuận tiện hơn chút”
Chúng tôi ở của nông gia nhạc ăn cơm, cho đến khi màn đêm buông xuống, nhà rừng già một chiếc đèn sáng đều không có, chẳng lẽ lão thái cùng người vợ ăn cơm xong liền đi ngủ sao?
Anh tôi đem dây thừng quấn quanh eo, một đầu buộc ở thắt lưng đại bảo, anh tôi nhanh nhẹn chạy lấy đà hai bước, đạp lên tường, trèo qua
Tôi ở cổng lớn chờ, chẳng mấy chống cửa lớn lặng lẽ mở từ bên trong một kẽ hở, anh tôi ra hiệu ý bảo tôi đừng lên tiếng.
Đây là ăn trộm sao….. Tôi lo lắng đến trong lòng nhảy tưng tưng
Đại bảo cũng theo bước vào, hắn lấy một khối gạch chặn ở cửa, sau đó ngồi xổm sau cửa trong bóng tối, tôi cùng anh tôi lạng lẽ tới cửa ngồi nhà.
Tôi nhìn xung quanh, trong sân bày biện mấy thứ trong sân….. Bình
Nói bình có vẻ như không