Chính là tôi bị nhốt trong xe, giang khởi vân cảm thấy đem tôi để ở chỗ nào cũng không yên tâm, nên để tôi ngồi trong xe, có anh tôi ở cùng.
” Anh, chúng ta lần này không lật tường à?” Xe chúng tôi tắt đèn, an tĩnh dừng ở gốc cây bên lề đường
Nơi này ban đêm yên tĩnh đến đáng sợ, ánh mắt chỉ có thể nhìn tới nơi đó, chỉ có bệnh viện kia mới có đèn, hơn nữa ánh sáng còn thật khủng khϊế͙p͙.
Không phải ánh sáng rực rỡ, mà chỉ là ánh sáng thấp nhất, thoạt nhìn giống như quỷ hoả ở trêи nghĩa địa. Truyện Trinh Thám
Anh tôi chán nản trả lời:” anh cũng muốn đi vào, vấn đề là hàng rào vây quanh bệnh viện tâm thần đều có điện, anh khờ mới đi trèo tường……. Còn nữa chồng em mang theo quỷ sai đi vào xem xét, anh là người sống đi vào làm gì? Làm một tấm bia đỡ đạn à…..”
Có một số việc sức mạnh của chúng tôi hữu hạn, liên quan quỷ hồn là phạm vi quản lý của minh phủ, giang khởi vân sẽ tự dẫn người đi xem xét, có lẽ nghe được từ hồn táng tràng có chút lo lắng.
Ngay cả khi không có âm lại quỷ sai, tôi cũng cảm thấy gió thổi từng trận, cảm giác bệnh viện lộ ra một cổ tử quỷ khí.
Tôi dựa lưng vào ghế phụ, xa xa nhìn về phía cửa chính, giống như có một bóng người bước ra
” Anh, anh…. Giống như có người”. Tôi vội chọc chọc bả vai anh tôi.
Anh tôi lập tức cảnh giác, anh nhìn chằm chằm về phía trước, bóng người màu đen cúi đầu dựa vào chân tường đi về phía chúng tôi.
Bóng đen động tác có chút cứng đờ, thẳng chân lon ton đi về phía chúng tôi, giống như cái lạng người què.
Bóng đen này động tác có chút hoảng loạn, đi về phía chúng tôi, nhưng không chú ý nhìn đường, mà không ngừng quay đầu nhìn lại phía sau.
Hành động quái dị này khiến cho chúng tôi chú ý, anh tôi cầm dùi cui điện, tùy thời điểm sẵn sàng lao ra, tôi cũng cẩn thận cầm cây dùi cui nhỏ.
“…. Anh, đây là nữ nhân”. Tôi mở miệng nói.
Anh tôi sững người một chút hỏi:” làm sao em biết đây là nữ nhân”?
” Anh nhìn không thấy sao? Tóc dài, động tác còn cố sức, hơn nữa vóc dáng không cao”. Tôi gõ gõ cằm
“…… Tiểu kiều, em đây là đôi mắt gì? Nơi này đen như vậy, lại còn cách 300m, em có thể nhìn thấy bóng đen tóc dài?” Anh tôi khó tin quay đầu nhìn tôi một cái.
Ách, rất kỳ lạ sao?
” Có phải anh chơi trò chơi nhiều nên tổn thương đôi mắt, cho nên mắt mới không nhìn thấy, em có thể nhìn thấy, rất kỳ lạ sao?” Tôi nhíu mày nói.
Anh tôi cười nói:” loại thị lực này không phải vấn đề về ánh mắt chứ? Chẳng nhẽ em cùng chồng làm việc đó nhiều, nên dính một chút tiên khí”
“Đừng giỡn nữa! Anh luôn như vậy cà lơ phơ phất...” tôi đẩy bả vai anh tôi, ý bảo anh nhìn về phía trước.
Bóng đen phía trước đột nhiên tăng tốc độ bước về phía chúng tôi, cổng chính bệnh viện lại một bóng đen nữa bước ra, nhanh chóng đuổi theo bóng đen trước.
Chúng tôi sững sờ, đây là chuyện gì?
” Có người trốn viện?” Anh tôi phản ứng trước
” Hẳn là….. Xung quanh âm khí quá nặng, có người chịu không nổi chạy trốn cũng là bình thường”. Tôi nhíu mày nhìn bên ngoài.
Phía dưới sân tường cách chúng tôi không đến hai trăm mét, bóng đen phía sau đuổi kịp…
Giống như là người mặc áo blu trắng, tôi nhìn thấy bóng đen vạt áo đến gần đầu gối, áo blu trắng này là bác sĩ? Đuổi theo người bệnh?
Hắn một phen ném bóng đen chạy trốn trước mặt, bóng đen cật lực phản kháng, hai người đánh nhau trêи mặt đất
Sau đó xuất hiện cảnh tượng khó tin —
Bóng đen mặc áo trắng trèo lên, nắm lấy tóc đối phương, từng chút từng chút đâm vào sân tường
Lại còn mãnh liệt xé rách quần áo bóng đen, bóng đen vun lên cây nạng chống hung hăng đánh vào bóng đen.
Trời ơi! Đây là đem người đánh chết sao?
Anh tôi lập tức mở cửa xe mang theo dùi cui điện nhảy xuống, tôi sợ anh tôi bị thương cũng mau chóng chạy xuống xe.
Đánh nhau anh tôi tương đối am hiểu,