Tôi nói đến hai chữ gọi hồn có chút bất đắc dĩ, tình hình nhà này so với chúng tôi nghĩ phức tạp hơn nhiều
Gọi hồn ở dân gian còn gọi là gọi hồn từ từ, có ghi lại ở vương triều Càn Long, ở giang nam đã từng đột nhiên bùng nổ một loại tên là gọi hồn yêu thuật
Nghe nói dân chúng thờ phụng thông qua một người có cùng tóc và tên, có thể trộm hồn phách của đối phương đến phụ vụ chính mình, cách nói này nhất định gây khủng hoảng, kinh động hoàng đế
Sau khi ném mấy chiếc mũ cánh chuồn, cùng mất vài tính mạng của thảo dân, việc này đã được áp xuống
Gọi hồn, có thể hiểu là ” tục” một liệu pháp tinh thần, nếu mộ vãn thần ở chỗ này thì tốt, hắn là đại vu vương, khẳnh định ở chỗ này có thể hạ bút thành văn
Gia đình này còn một cậu con trai thứ 3, đau đầu luôn cảm lạnh phát sốt, cô con cái thứ 2 nói với anh tôi, cô ta nghe được em trai mê sảng nói:” đại tỷ, hắn không hợp đâu, tỷ theo đệ về nhà được không….”
Lời này có chút không đầu không cuối, nhưng anh tôi vừa nghe liền biết có chuyện, cậu con trai triền miên giường bệnh, mơ mơ màng màng như vậy, có tỉnh dậy cũng ngây ngốc, chính là bộ dáng bị mất hồn.
Cho nên cần phải gọi hồn, nhìn cậu bé nay có phải bị đại tỷ gọi hồn đi rồi không.
Giang khởi vân nghe xong khẽ nhíu mày:” nhà phàm nhân này nhiều nghiệp chướng vậy sao?”
” Ông chủ mỏ quặng giàu mới nổi, nói không có nghiệp chướng ai tin? Nói không trừng trong mỏ quặng nhà hắn chết không ít người, nhưng là áp xuống, có bao nhiêu nhà giàu mới nổi mà không thẹn với lương tâm”. Tôi vừa nói vừa xoa mặt, chuẩn bị xuống xe.
” Đừng di chuyển…..” anh ta đột nhiên bế tôi lên.
Tôi có chút lo lắng, động tác này có ý gì? Tôi cùng anh ta ở vs nhau lâu như vậy, sao có thế không biết.
Anh ta chẳng nhẽ muốn nếm thử hương vị?
Tôi đẩy vai anh ta ra, nói:” nơi này không được, không được! Tẹo nữa không thấy tôi xuống, anh tôi sẽ gọi tôi.. “
Giang khởi vân khẽ thở dài, khẽ hôn môi, rồi buông tôi ra
Trong nháy mắt, trong lòng tôi có một tư vị không nói lên lời.
Giống như ….. Ngay cả sự thân mật nhất cũng không còn
Có phải lâu lắm rồi không có làm, làm tôi đã quên anh ta từng lạnh lùng nhéo cằm tôi, cảnh cáo: nhớ tới bổn phận của thê tử.
Tôi có đang làm quá không?
Thấy anh ta khôi phục biểu cảm lạnh lùng, trong lòng tôi có chút chua xót, trào ra một cảm giác tội lỗi
Anh ta trước kia làm sao quản tôi muốn hay không muốn? Trước nay đều đoạt lấy, không được xía vào
Lúc đó, không phải tôi nhẫn nhục chịu đựng sao…..
Nhưng hiện tại, anh ta lại băn khoăn bụng tôi, tôi ngược lại lần lượt trốn tránh …. Là có hơi cậy sủng mà kiêu?
” Khởi vân ….” Tôi nhìn anh ta
Đôi mắt đen buông xuống, nhìn thẳng vào mắt tôi.
” ừm….. Thanh tịnh cực lạc thiên còn có thể đi không?” Tôi hỏi
Anh ta hơi nhíu mày nói:” muốn đi sao? Không phải em gét nơi đó chỉ có thân xác thôi sao?”
” Có giường là đủ”. Tôi to gan lớn mật hôn lên mặt anh ta:” …,… Tẹo nữa chúng ta đi chứ?”
Anh ta nguy hiểm híp mắt:” em muốn làm gì?”
” Tôi phải hỏi anh mới đúng, anh muốn làm cái gì?” Tôi tiếp tục to gan lớn mật đưa thấp xuống lỗ tai, nhỏ giọng nói:” …. Nhớ rõ điểm hoá thêm gối đệm chăn….. Để lót eo…”
Tôi cắn anh ta một cái, mau chóng nhảy xuống xe, không dám nhìn.
Không có biện pháp khác, tôi lúng túng như vậy, dũng khí liên tục không quá mười giây.
Thật sợ anh ta sẽ nhìn thấy mặt đỏ như tôm luộc, quá mất mặt.
Tim tôi đập giống như hươu chạy, giống như phát ra một lời mời không thể tin được?
Cho đến khi chạy đến bên cạnh anh tôi, tôi vẫn còn cảm thấy giang khởi vân ánh mắt lạnh băng nguy hiểm dán chặt sau lưng tôi.
” Tiểu kiều, em chạy cái gì? Ngay cả đế giày bằng em cũng không thể chạy, mặt đất ở đây không có bằng phẳng đâu”. Anh tôi cau mày, giáo huấn tôi.
Tôi méo