Tôi vỗn dĩ muốn ngồi ghế sau, thai phụ không nên ngồi ghế phụ
Nhưng là giang khởi vân lái xe, còn không bằng tôi tự lái.
” Anh phải biến ảo thể thành thực thể, nếu không người khác sẽ nhìn thấy xe không người lái……” Tôi vừa thắt dây an toàn vừa nhắc nhở.
Anh ta liếc nhìn tôi một cái nói:”…… Em có thể nghĩ đến chuyện mà ta không nghĩ ra được?”
Có ý gì? Nói tôi ngu ngốc đúng không?
” Hay là để tôi lái xe?” Tôi ngập ngừng nói:” đế quân đại nhân trước nay chưa bao giờ chạm vào thứ thô tục này? Hay là tôi…….”
Tôi còn nói chưa nói xong, xe đột nhiên di chuyển
Tôi sợ hãi kêu lên, giang khởi vân lạnh lùng nói lần nữa:” ngồi yên”
” Được, được”. Tôi không dám nói nữa sợ anh ta bị phân tâm.
Cho dù có thổ địa Công trợ giúp tôi cũng cảm thấy lo lắng, cho đến khi xe vững vàng đi được 1 km, còn ổn định chạy sau xe đại bảo, tôi mới thấy yên tâm hơn một chút
Anh ta học nhanh hơn tôi rất nhiều, hiện tại là đêm khuya trêи đường không có xe, anh ta lái thật dễ dàng.
“…….Anh biết lái xe?” Tôi ảo não oán trách anh ta:” lần trước anh lên giúp tôi lái, đỡ phải để tôi lo lắng đến không thôi……”
” Ta lần đầu tiên lái xe”. Khóe miệng anh ta gọi lên một tia cười nhàn nhạt:” ….. Thấy em bụng chạm đến tay lái, vẫn là ta nên lái”
Tôi cúi đầu nhìn xuống ngực, tư thế ngồi này làm cho bụng nhỏ phình ra rõ ràng, thân thể trở nên kỳ quái.
” Anh ….. Anh có cảm thấy có điểm kỳ quái không? Hình thể thay đổi, còn sẽ chạm đến anh ….” Tôi ngập ngừng hỏi
Lông mi anh ta nhẹ nhàng giật giật: “Không.”
Trầm mặc một lúc, anh ta nhẹ giọng nói:” nhìn thấy em thân thể thay đổi, ta có chút cảm giác vi diệu, trước đây ta chưa từng trải nghiệm cảm giác như vậy”
Tôi rũ mắt xuống, nhớ những gì anh ta từng nói.
” Nơi này không có thay đổi, hoa nở cũng tốt, hoa tàn cũng tốt, ba ngàn năm một lần, cũng không có sinh hoá”
Bờ sông hoàng tuyền đẹp đến thế, minh vương thiên tử điện, la phong sáu ngày cung rộng lớn, cảnh sắc sẽ không có gì thay đổi
Có lẽ thay đổi lớn nhất bên trong minh phủ chính là nhưng linh hồn luân hồi vô tận.
Anh ta cười nói:” nhưng mang thai thời gian quá dài, hơn nữa lại rắc rối……. Thấy em cẩn thận che chở bụng nhỏ, ta cũng không quá sức”
“. …… Anh còn nói không dám dùng sức, tôi eo đau chân mỏi không đứng dậy được….” Tôi lẩm bẩm nhìn góc nghiêng mặt anh ta.
Anh ta cười khúc khích không nói lời nào, trong ánh mắt có chút lười biếng, giống như lái xe đi theo xe phía trước làm anh ta không mấy hứng thú
Vượt qua cầu cạn, ánh sáng lung linh của trung tâm thương mại lướt qua amh ta
Có chút mê say, làm tôi không thể mở mắt
“… Em buồn ngủ à?” Anh ta cau mày. “Em sao lại thích ngủ vậy?”
” Buồn ngủ, eo đau, chân sưng đều là phản ứng mang thai bình thường…… Đế quân đại nhân, nên học bù, ô lão thái nói, nữ nhân sinh con chính là độ kiếp …..” Tôi điều chỉnh tư thế, ôm đệm chuẩn bị ngủ.
》
Chúng tôi đi đến ngoại ô, tiến vào một trạm xe trống rỗng, nơi này là nơi chuyến xe đêm kia phải đi qua
Xung quanh là những mảnh đất được phát triển, dùng những tấm nhựa cứng vây quanh, rất hoang vắng, nhưng lúc này lại có chiếc xe hơi màu trắng đỗ gần trạm xe
Anh tôi dừng xe ở rất xa, giang khởi vân nhíu mày nhìn về phía trước hỏi:” nơi này hoang vắng như vậy, không có khu dân cư và khu thương mại, tại sao lại có một chiếc xe dừng ở đó?”
Tôi lắc đầu tỏ vẻ mình không thể đoán được, anh tôi và đại bảo xuống xe rón ra rón rén lại gần xem xét
Nơi này không có đèn đường, chỉ có hộp đèn ở trạm xe búyt phát ra huỳnh quang, trong đêm tối giống như bảng chỉ đường
Anh tôi cùng đại bảo đi được nửa đường thì trở lại, trở về trong xe, anh tôi liền gọi điện cho tôi.
” Hahaahaha, nhân gia ở trong xe chơi đến chấn động! Anh và đại bảo đến gần phát hiện, chiếc xe rung lắc dữ dội! Âm thanh còn rất lớn hahahahaha”. Bên kia điện thoại truyền đến tiếng anh tôi cười to, tôi cũng nghe