Báo thức điện thoại vang lên lúc trời còn chưa sáng, Giang Khởi Vân trở tay liền tắt, còn không thèm nhìn đến một cái.
Tôi ở trong lòng âm thầm than thở, anh chàng này quá độc đoán, nhưng tôi quay người lại ôm eo, vùi đầu vào ngực cọ cọ.
” Đó là đồng hồ báo thức…..” Tôi lẩm bẩm nói
” Đặt đồng hồ báo thức sớm như vậy làm gì?” Anh ta nhíu mày, vớt lên điện thoại, liếc nhìn một cái, xác thật là đồng hồ báo thức
Lòng tôi muốn nói, muốn thấy anh khi thức dậy thật không dễ dàng, lúc tỉnh lại thường xuyên không thấy bóng người đâu
“…. Không có gì, chỉ muốn ngủ sớm dậy sớm”. Tôi nghiêm túc nói.
Giang Khởi Vân liếc nhìn tôi, trong ánh mắt lộ ra sự nhạo báng rõ ràng —– một thai phụ nói muốn ngủ sớm dậy sớm? Ai tin?
Lần trước tôi còn nói thích ngủ là phản ứng bình thường của thai phụ! Quả thật là tự đánh vào mặt mình.
Anh ta chống đầu nằm nghiêng trêи giường, để tôi vụng về ôm eo, cọ đầu vào ngực
Một phút, năm phút, mười lăm phút …
Anh ta không di chuyển, cũng không kêu tôi buông tay.
Tôi hơi nghi hoặc, thường thì khi anh ta rời đi, lời nói còn ở, nhưng người thì biến mất.
Tại sao hôm nay lại kiên nhẫn như vậy?
Tôi trộm giương mắt lên nhìn, anh ta cư nhiên vẫn đang nhìn chằm chằm tôi.
Ánh mắt lạnh thấu xương, trong ánh mắt vang theo thanh lãnh và yên lặng, liền như vậy mà bình tĩnh nhìn tôi, làm tôi hơi choáng váng
Có phải tôi đã trì hoãn thời gian? Minh Vương Thiên Tử Điện có rất nhiều quỷ sai đang chờ anh ta đến?
” Anh có đi không?” Tôi lặng lẽ buông tay, giả vờ như không lưu luyến.
“….. Không phải không đi, em như vậy ta đi thế nào?” Anh ta lắc đầu cười, đứng dậy khoác áo.
Tôi nhìn bóng dáng ấy, trong lòng ngũ vị hoà trộn
Có một người chiếm giữ tôi trong đêm, thân thể, tâm linh, tinh thần, thậm chí có chút ý niệm cũng không buông tha
Tôi không phân biệt được ngày đêm, cái nào là hiện thực, cái nào là cảnh trong mơ.
Giơ tay với có thể chạm vào thân thể mát mẻ, hương thơm lạnh lẽo trêи người đọng lại trêи tóc, da thịt dán chặt, cảm xúc nhè nhẹ, từng đợt, từng đợt thấm tận vào xương tủy
Tâm tâm, niệm niệm, lại không thể quên.
“…… Đừng dùng ánh mắt này nhìn ta, Mộ Tiểu Kiều, ta thật sự muốn đem em đi vò nát xong ăn”. Anh ta cúi xuống cạnh tai, giọng nói nhẹ nhàng tàn nhẫn.
” Vậy anh nói cho tôi biết, nửa câu sau của đêm qua là gì?” Tôi ngồi dậy nhìn, rất muốn nghe anh ta nghiêm túc nói lời âu yếm một lần.
Giang Khởi Vân ánh mắt hơi buồn bã, ý cười trêи khoé môi khiến tôi đau lòng.
” Nếu không ta cũng sẽ không —- mải mê với mỹ sắc, Không ở âm cảnh thiên cung, mà mỗi ngày đều chạy đến ôm em….”
Anh ta đưa tay ra sau đầu tôi, dùng sức làm tôi ngửa mặt, thuận tiện cho anh ta hôn môi.
Răng môi giao nhau, anh ta nhẹ giọng nỉ non nói:” thật muốn mang em bên người mọi lúc…..”
Tôi nhịn không được cười tươi, nhắc nhở:” ….. Trời đã sáng, phu quân đại nhân”.
Mây xé quang trời, tia nắng ban mai đầu tiên từ chân trời xuyên qua rèm cửa, vì anh ta, mạ lên bối cảnh dịu mềm.
Khoé miệng anh ta gợn lên ý cười thanh thản
Mang theo tia dịu dàng mà trước đây tôi chưa từng thấy.
》
” Tiểu Kiều, hồi hồn gấp”.
Tôi ngơ ngác nhìn, anh tôi vẻ mặt bàng hoàng nhìn chằm chằm tôi, hỏi:” em ngẩn người cái gì?”
TÔI……
Tôi cúi đầu nhìn xuống, trêи tay tôi hộp sữa đậu nành bị đổ ra, chảy ra khắp bàn tay, còn nhỏ giọt trêи quần áo và ghế sofa, nhưng tôi lại không hề biết.
Đầu óc đều là nụ cười nhàn nhạt sáng nay của Giang Khởi Vân.
Anh tôi đem hộp sữa đậu nành vứt đi, nhét cho tôi vài tờ giấy nói:” trong nhà sảy ra chuyện gì! Anh đi ra ngoài có một đêm, con bê nhỏ nào ở nhà ta dám náo loạn? Đậu má, hành lang vách tường đều là dấu ấn đen, có phải muốn tìm chết không?”
” Là của Triệu Sâm mang đến, bạn gái cũ của hắn nuôi tiểu quỷ, bị tiểu quỷ phản vệ chủ nhân, sau đó lại theo Triệu Sâm, rồi đến nhà ta, còn muốn bí mật bám vào người tiểu tổ tông ….”
Anh tôi cười lạnh một tiếng:” Triệu Sâm, tên đó không phải là cái thứ gì tốt đẹp, anh hôm qua xem ổ cứng của hắn, có rất nhiều ảnh ɖâʍ tà được hắn và bạn gái chụp lại, anh trộm kiểm tra máy tính của hắn, trong đó có rất nhiều