Thái gia gia đưa cho chúng tôi một ít đồ vật, tôi và anh tôi cả buổi chiều trong phòng làm đồ thủ công.
Vẽ và cắt người giấy
Anh tôi là linh hồn hoạ sĩ, những thứ anh tôi vẽ ra, người khác xem thật sự sẽ không hiểu được
Tôi còn nhớ có một lần anh tôi vẽ công cụ tra tấn ” nở hoa lê” liền siêu vẹo giống như số “8”, chẳng ai có thể hiểu là cái gì.
Khi ở thẩm gia, học những kiến thức cơ bản, chúng tôi cũng đã được học vẽ bùa, muốn vẽ bùa phải rửa tay dâng hương, tĩnh tâm niệm chú, hơn nữa còn phải vẽ liền mạch không được đứt đoạn.
Anh tôi vẽ người giấy cũng dùng phương pháp này, một nét bút vẽ ra một hình dáng, sau đó ở giữa người giấy vẽ bùa
Quá xấu, không thể nhìn được
Anh tôi nhếch miệng nói:” tạm chấp nhận, có thể làm ra một cái là tốt rồi! Em nhìn em xem, mỗi lần đều khắc phù chú hỏng, hại anh vẽ lại quá nhiều lần……”
Phương pháp vẽ người giấy rất đơn giản, dùng một tờ giấy gấp đôi, sau đó ở chỗ gấp, vẽ một nửa thân thể, như vậy lúc cắt xong mở ra, được một người giấy đơn giản nhất.
Nhưng trước đó phải chọn màu giấy cho tốt, thường là ba màu vàng, trắng, đỏ.
Giấy vàng thông sinh, giấy đỏ thông chết
Cắt xong, ở giữa người giấy phải vẽ bùa, cách này không khó, cái khó chính là khắc bùa.
Phù chú quá phức tạp, anh tôi có thể cầm dao giải phẫu sinh học, nhưng khắc phù chú thì lại rất miễn cưỡng, chứ đừng nói đến tôi là thường dân, khắc hỏng vài tờ là bình thường
” Được rồi, được rồi, em để đó đi, anh sẽ giúp em khắc….. Em toàn khắc hỏng, giấy vàng chúng ta hết rồi”. Anh tôi chán nản tống cổ tôi ra, làm tôi đặt con dao khắc xuống.
Tôi đành ngồi một bên xem anh tôi phát huy năng lực
Dì Trương bước vào, dót thêm nước cho chúng tôi, dì nói:” có làm được người giấy không? Các người khắc phù chú đều siêu siêu vẹo vẹo, đến lúc đó có dùng được không?
” Thái gia gia nói, có người giấy thế thân là được, bộ dáng xấu xí chỉ mất thẩm mỹ thôi….” Anh tôi bĩu môi, cầm chén trà uống một ngụm, vẫy tay để Dì Trương mang đi.
Dì Trương ngơ ngác nhìn anh tôi:” thiếu đương gia, ngươi thật giống lão thái gia lúc trẻ”.
” Cái gì?” Anh tôi quay lại nhìn dì
” Lúc chuyên tâm làm việc không thích người khác quấy rầy, lão thái gia cũng vậy, có đôi khi đến thái nãi nãi của các người cũng đuổi ra ngoài”. Dì Trương hồi tưởng lại ký ức
Chúng tôi âm thầm mắng, ông đương nhiên muốn đuổi thái nãi nãi ra ngoài, ông tàn nhẫn độc ác như thế, tất nhiên là không muốn thái nãi nãi nhìn thấy.
” Lão thái gia là nhân vật lợi hại, không sợ trời, không sợ đất…… Nhưng nam nhân Mộ Gia hầu hết đều chuyên nhất, phỏng chừng thiếu đương gia đây cũng là người si tình?” Dì Trương hì hì cười bước đi.
(chuyên nhất là để tâm theo đuổi một đối tượng nhất định không thay đổi)
Anh tôi gãi đầu, chuyên nhất? Si tình?
Anh tôi có thể chuyên nhất mới lạ, mặc dù anh chưa bao giờ thẳng thừng nói với tôi có bao nhiêu bạn tình, nhưng căn cứ theo như tôi ước lượng ( thực ra là nhìn trộm vào thông tin nhật ký), anh tôi đại khái có hai, ba người bạn khác giới liên kết mật thiết.
Nhưng anh tôi đối với loại chuyện này lại không thích thú, một tháng chỉ có hai, ba lần mà thôi, cảm giác chính là theo nhu cầu, giải quyết nhu cầu sinh lý, tôi thật sự không thể hiểu được
” Dì Trương có phải đi vòng quanh để nói anh sớm kết hôn không?”
Anh tôi khẽ cười, lười trả lời vấn đề này.
Nam nhân Mộ Gia rất chuyên nhất, nhưng vấn đề là ai thoát được ngũ đệ tam khuyết? Thái gia gia và bố tôi không phải đã ” goá” vì điều này sao?
》
Trêи bàn đặt hai người giấy màu vàng, chúng tôi cắt ngón tay nhỏ máu vào đầu người giấy, ngồi chờ thái gia gia đến nhìn xem.
Thái gia gia nhìn thấy kỹ thuật của chúng tôi, bất lực lắc đầu, ông đã đi qua rất nhiều nơi, cả những nơi binh hoang mã loạn, khi đó ở nhân gian có rất nhiều biện pháp hiếm lạ, cổ quái, nhưng rất nhiều biện pháp đã bị thất truyền
Phải có huyết mạch, có hoàn cảnh sinh sống, có giảng dạy, mới có thể được gọi là thừa kế
Cũng như tục ngữ đã nói, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh ra con biết đào động…
Hiện tại thế gian