Tôi nghĩ mình đã nhìn lầm, bây giờ là sáng sớm, sao lại có quỷ hồn được?
Hơn nữa cái đường tắt kia hơi lạ.
Tôi đã xem qua chỗ này, là một ngõ nhỏ thẳng tắp bình thường, nhưng cuối cùng lại có một góc vuông thẳng tắp, giống như một mê cung, bên trong có một số thiết kế mê hoặc
” Bước lên đi”. Long tiểu ca đứng ở trêи sàn nhà cao, kéo ra cầu thang sàn, chúng tôi từ bên dưới ngước nhìn lên
( Cầu Thang sàn, kiểu như giường tầng ở ký túc xá, muốn lên giường ở tầng hai phải kéo ra một cái cầu thang leo lên, lên đến nơi lại gấp cầu thang vào).
Hắn vẫn như cũ, sắc mặt âm trầm, ánh mắt quét qua chúng tôi, tôi đoán hắn đang kiểm tra xem giang khởi vân có đi theo chúng tôi không
Cầu thang như cái giếng, đối với thai phụ như tôi thật không tốt, tuy tôi gầy, nhưng bụng của tôi thật rõ ràng, bò lên cầu thang như cái giếng thật vất vả.
Anh tôi đi lên, sau đó cúi xuống, đưa tay về phía tôi, long tiểu ca cũng ngồi cạnh cầu thang đưa tay về phía tôi,
Khoảnh khắc chạm vào tay long tiểu ca, tôi cảm nhận được một cổ lạnh lẽo bao trùm.
Không giống như cơ thể lạnh lẽo của giang khởi vân, thân thể hắn mang theo một vẻ tĩnh mịch, u ám, lạnh lẽo
Tôi nhớ lại lúc ở tử thi khách điếm, lần đó hắn có ngẩng đầu, trong ánh đèn mờ, hai mắt hắn loé lên có màu xanh thẫm u hoả.
Hắn là người phi thường……
Anh tôi và long tiểu ca kéo tôi ra khỏi cầu thang, đi lên tầng thứ ba, tôi nhìn thấy phong cảnh hoàn toàn khác.
Dưới chân thành miêu vương là những toà nhà dày đặc, phía trước là một khoảng trống rộng lớn, trêи mặt sông có những bè cá lướt qua, hai bên bờ sông là những ngôi nhà san sát nối tiếp nhau.
Nếu phía trước không phải có một hành thi cường tráng đang đứng đó, tôi sẽ nghi ngờ mình đang ở Chốn Đào Nguyên.
Hành thi kia ước chừng cao khoảng hai mét, hắn không thể bước vào cánh cửa thấp bé trong phòng, chỉ có thể dùng xích sắt trói lại, đứng ở chỗ cổng lớn tối tăm
Hành thi mặc quần áo của người Miêu, phần đầu được phủ bằng vải tuyn, có lẽ khuân mặt rất đáng sợ, sợ sẽ doạ đến chúng tôi
Gió núi mang đi thi khí nồng đậm, tôi đứng xa xa nhìn con quái vật được nuôi dưỡng, trong lòng âm thầm kinh hãi
Không cuồng bạo như luyện thi nhân, luyện thi nhân điều khiển những thi thể lệ khí tận trời đó là dùng pháp thuật cưỡng chế.
Những người trong trại này, giống như có thể cho ” thi quái ” chết mà không cứng này ngoan ngoãn nghe lời.
Ngoan ngoãn nghe lời, so với dùng pháp thuật cưỡng chế còn đáng sợ hơn.
Bọn họ có thể cùng những “thi quái” chết mà không cứng này liên lạc với nhau sao?
” Đừng sợ, chỉ cần các ngươi không làm ra hành động tấn công, nó sẽ không tấn công khách bừa bãi….. Huống chi chỗ này còn có ta, nó sẽ không dám đến”. Long tiểu ca nhẹ nhàng an ủi chúng tôi.
Tôi luôn cảm thấy hắn có linh thức, giống như có thuật đọc tâm tư của người khác, mỗi khi tôi cảm thấy bất an, hắn đều kịp thời mở miệng.
Lúc ở trêи thuyền gặp quỷ nước, giang khởi vân thấy tôi sợ hãi, chuẩn bị thu quỷ nước, vừa mới nhéo động tác thứ nhất, hắn lập tức mở miệng ngăn cản, có thể giải thích, hắn không chỉ nhìn thấy giang khởi vân, mà còn có thể cảm nhận được động tác của người khác.
” Long tiểu ca”. Tôi nhẹ nhàng hỏi:” ” các ngươi có thể cùng hành thi giao lưu sao?”
” Hành thi?” Hắn nâng mí mắt, âm trầm nhìn tôi một cái, chậm rãi nói:” chúng ta gọi là vvj, có nghĩa là huynh đệ”
Tôi không hiểu tiếng Miêu Tộc, nhưng hai chữ huynh đệ, tôi hiểu.
Bọn họ mới là những người chân chính cùng hành thi làm bạn sao?
Đại trưởng lão mặc trang phục màu đen của Miêu Tộc, trêи đầu quấn khăn, bên người hắn có một Miêu nữ trẻ tuổi, mang trang sức phức tạp, hoa lệ, đỉnh đầu đội mũi sừng trâu cao tận trời, kiêu hãnh xinh đẹp.
Miêu nữ đưa tay đỡ cánh tay đại trưởng lão lên, cung kính vô cùng.
Hai người đi đến trước cửa chờ đón chúng tôi, tôi có chút lo lắng, anh tôi đã học hành lễ và chào hỏi tiếng miêu tộc, tôi theo anh tôi cúi đầu