Dịch: Vi Vu
Chương 298
Trình bán tiên khuân mặt phức tạp nhìn tôi:” cái này tính gì là oán niệm, cùng lắm chỉ tính là oán giận mà thôi! Ác niệm chân chính sẽ khiến người khác điên cuồng, hai anh em các ngươi đều đặc biệt như vậy….”
” Anh trai ta lạc quan như vậy mà cũng có ác niệm sao?” Tôi nhịn không được hỏi.
” Đúng, có ai không có ác niệm đâu? Thần tiên cũng còn đem ác niệm đi bài trừ mà, huống chi là phàm nhân”. Da dẻ nứt nẻ trêи mặt trình bán tiên dần dần được thu lại, có lẽ thi khí không ảnh hưởng đến hắn
” Ác niệm của anh trai ta là gì?” Tôi rất muốn biết
” Còn có thể là cái gì? Người khác lạc quan, nên ác niệm cũng lạc quan, đơn giản là….. Haha, ta muốn giữ bí mật, kể cả người là tiểu nương nương, ta cũng không thể nói”.
“… Nguyên tắc như vậy sao?” Tôi thì thầm, không có ý định đi sâu vào thế giới nội tâm của anh tôi.
Ai không có cảm xúc riêng chứ, quá miệt mài theo đuổi, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến tình cảm!.
Trình bán tiên cười xấu xa nói:” tiểu nương nương, người có ác niệm cũng quá đặc biệt….. Ta dường như đã nhìn thấy một bộ phim tình yêu, tuy rằng ta chỉ nhìn thấy gương mặt của đế quân đại nhân, nhưng lại là bầu không khí kiều diễm, e lệ….. Chà chà….”
Tôi đỏ mặt, cắn môi liếc trộm giang khởi vân.
Khoé môi anh ta mang theo một tia cười nhàn nhạt, bình tĩnh khoanh tay đứng sang một bên, không có nửa điểm ngại ngùng
Tôi bị hắn cười nhạt, khiến cho đầu óc mau bốc khói.
Anh ta đưa tay ra kéo tôi, còn cố tình cười nhạo…..
” Ác niệm của em ở đâu? Mộ tiểu kiều, đầu óc em toàn là ɖu͙ƈ niệm….” Anh ta cúi xuống tai tôi, thấp giọng cười nói.
Tôi đến muốn chết, cái này tính là ɖu͙ƈ niệm sao?
” Không phải là ɖu͙ƈ niệm! Chỉ là hình ảnh khắc sâu trong ký ức thôi”
” …… Khắc sâu trong ký ức đều như thế này sao?” Anh ta cười hỏi.
” Ai bảo anh chỉ có vào thời điểm như này mới nói ra những lời trong lòng”. Tôi vì che dấu xấu hổ, mà vội vàng xuống giường.
Vừa rồi, câu nói cuối cùng vang lên trong đầu tôi, làm lòng tôi giật mình.
—- giống như đã phát hiện ra một số cảm xúc sâu sắc mà tôi đã che dấu.
Mỗi lần nói đến vấn đề cá nhân, anh tôi lười biếng nói không muốn kết hôn, từ đầu đến cuối luôn quán triệt chủ nghĩa kết hôn.
Kỳ thật, tôi cũng không thực sự muốn thúc giục anh tôi, chỉ là anh tôi có thái độ không nghiêm túc làm tôi không chắc chắn.
Nếu anh kiên quyết không kết hôn, tôi và bố tôi sẽ không ép anh ấy hẹn hò, hoặc lấy cái gì đó, chắc chắn sẽ tôn trọng ý nguyện cá nhân của anh ấy.
Anh có thể coi cuộc sống giống như trò chơi, nhưng cũng không thể coi cảm xúc của mình cũng giống như trò chơi được, anh tôi bây giờ vẫn còn trẻ, chơi mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm cũng được, nhưng cuối cùng đến lúc già đi, anh tôi vẫn một mình, nghĩ cũng có chút thê lương.
Con người là một quần cư động vật, ngay cả người cao ngạo cũng sẽ có lúc yếu mềm.
Cô độc nhất thời là một cá tính, cô độc một đời là thê lương.
》
” Khởi vân, có thể kiểm tra cuộc đời anh tôi được không? Tôn thần minh giới tra sổ sinh tử không tính là nghiệp chướng chứ?” Tôi lo lắng, muốn đi cửa sau
Giang khởi vân liếc nhìn tôi một cái, lười nhác hỏi:” em lại phải tìm vợ cho ai à? “
“…… Tôi chỉ xem, anh tôi có phải thật sự muốn kết hôn hay không thôi!”
Anh ta đưa tay bóp cằm tôi, nhẹ giọng nói:” không phải em đã tính cho hắn có Càn Tạo sao? Hắn có thật đào hoa”
Tôi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thái độ của anh tôi đối với lâm tiểu thư, quả thật giống đối đãi với kẻ thù, tàn nhẫn vô tình, thế nào cũng không giống thật đào hoa.
” Anh tôi đối với nữ nhân như nhau, không có đối với ai đặc biệt tốt cả”. Tôi dựa vào đầu giường móc ra điện thoại, muốn gửi tin nhắn cho anh tôi, hỏi anh tôi đang ở đâu, mọi chuyện thế nào.
Mới ấn được mấy chữ, đã bị giang khởi vân giật lấy điện thoại.
” Tiểu kiều, hắn đối với em đặc biệt tốt….. Em không nhận ra sao?” Anh ta khẽ cười nhỏ giọng nói.
“…. Có ý gì? Anh tôi đối xử tốt với