Khí thế này, chính là bên tăng bên giảm.
Đánh mất chương ngọc, chuyện này là khúc mắc của tôi, cũng thứ mà giang khởi vân đích thân trao cho tôi, trong những đêm đau khổ đầu tiên, giữa chúng tôi có một sự im lặng, từng người một nỗi lòng phân loạn, giao thân nhưng lại không thổ lộ tình cảm.
Trong tình trạng như vậy, anh ta vẫn đưa cho tôi chương ngọc kia, đây chắc là biểu hiện trầm mặc muốn chịu trách nhiệm, nhưng lúc đó tôi lại không hiểu.
Sau này tôi mới biết ý nghĩa của chương ngọc, tự trách mình vô số lần, vì sao lúc đó lại không giữ vững chương ngọc?
Như thể tín vật đính ước bị đánh mất, lòng tôi thập phần khổ sở
Lúc này, nhìn nữ nhân có diện mạo khác thường kia, chỉ cần liếc mắt một cái tôi cũng có thể nhận ra đó là âm linh của con cú mặt người đang tác quái.
” Ta biết ngươi là thứ gì? Đừng tưởng đổi chỗ ở ta sẽ không nhận ra ngươi! Chương ngọc của ta đâu?” Tôi nổi giận đùng đùng đi vào.
Cô ấy cả người run lên, ôm đầu vùi trong đống cỏ, trong miệng phát ra âm thanh sắc bén:” không, không liên quan đến ta”
Không liên quan đến ngươi! Ý này là, ngươi biết chương ngọc rơi xuống ở đâu?
” Không liên quan đến ngươi đúng không?” Tôi giơ tay lên, nhéo ra Thần Hổ Đề Hồn, lập Thần Hổ đường, truy nhϊế͙p͙ u linh, con cú mặt người này là một con chim quái, nghe thấy tiếng hổ gầm run bần bật hét lên.
Tiếng hổ gầm như phá tan không khí, nhưng lại không từ hư không đáp xuống như thường lệ, tôi ngẩn người —- hổ đâu?
Sự nghi hoặc của tôi kéo dài trong một giây, một móng vuốt hổ khổng lồ từ nóc nhà lao xuống, nữ tử kia giống như một con sâu nhỏ bị con hổ dùng móng vuốt ấn trêи đống cỏ khô.
” Mẹ nó!” Bên ngoài vang lên tiếng anh tôi, anh đột nhiên lao vào hỏi:” tiểu kiều, em làm gì thế?”
” Em…. Em nhéo cái Thần Hổ Đề Hồn….” Tôi cũng ngây người.
Con hổ khổng lồ này, là tôi triệu hoán tới sao?
Một miếng vuốt của con hổ có thể dẫm trụ một nữ nhân thành niên, hình thể của nó từ lúc nào trở lên lớn như vậy?
” Tiểu nương nương, tha mạng ” nữ nhân kia dùng âm thanh sắc nhọn kêu gào, kϊƈɦ thích đến lỗ tai tê liệt
Anh tôi khó có thể tin nhìn tôi, rồi lại lui ra ngoài nhìn đầu hổ rũ xuống, toàn bộ trong sân so sánh với thần hồ này, trông như một quả bóng nhỏ
” Em …. Em đây là đạo hạnh tiến bộ vượt bậc? Giang khởi vân mỗi ngày lôi kéo em cùng song tu à?” Anh tôi buồn bực hỏi. Ngôn Tình Hài
Không có song tu!
Tôi trừng mắt nhìn anh tôi, lúc này là lúc nào mà vẫn còn nói đùa được.
” Nếu ngươi nhặt được chương ngọc, nên trả lại cho ta ngay lập tức! Ngươi chẳng nhẽ nhìn không thấy trêи chương ngọc khắc tên ai sao?” Tôi nhìn con cú mặt người quát:” đó là chương ngọc của đế quân đại nhân các ngươi đó, ngươi dám chiếm giữ ư”
Nữ nhân kia bị thần hổ đè ép, thoạt nhìn trông như một con ếch xanh mặt ngửa trêи đống cỏ khô.
Thân thể cô ấy không thể cử động, tứ chi run bần bận, âm thanh run rẩy nói:” ta ta, lúc ấy nhìn thấy chương ngọc rơi bên cạnh ngươi, bị những ác quỷ đó che dấu, còn tưởng là đồ vật gì đáng giá, liền giữ lại, sau đó……”
Cô ấy điên cuồng ôm lấy cổ mình.
” Sau đó thì sao! Ngươi nói mau! Nếu không ta sẽ để thần hổ xé nát ngươi!” Tôi tức giận đến không thôi, hoá ra ngay từ đầu con chim quái này đã nhặt được chương ngọc của tôi, lại tham lam cố tình làm tôi sợ, khiến tôi nhanh chóng chạy trốn, để nó trộm giấu đi.
” Sau đó, ngươi vừa mới chạy đi, liền có một đạo sĩ quỷ thông qua thi chiểu âm lộ, xâm nhập vào đường ác quỷ, hắn nhìn thấy ta nuốt chương ngọc, liền muốn giết ta! Ta liều mạng chạy trốn, bị Thước Quách chặn lại, đạo sĩ quỷ kia cũng biến mất….. Nhưng kể từ đó, những ác quỷ không ngừng bị tà pháp khống chế tới bắt ta, nhổ lông chim của ta, làm ta sợ hãi….. Nhưng ta lại không dám nói chiếm giữ bảo vật….”
” Chương ngọc đâu? Ngươi trốn ở dương gian lâu như vậy, chương ngọc còn ở trêи người ngươi không?” Tôi nôn nóng hỏi
” Không còn nữa! Chương ngọc không còn trêи người ta, lúc đầu ta tưởng Tư Đồ Lâm