Mã Lão Thái cho chúng tôi một địa chỉ, bà ấy âm trắc nói:” mộ đương gia, các ngươi hãy nghĩ cho kỹ, Thông Huyền Sẽ chỉ là một tổ chức rời rạc, ta hiện tại đưa cho các ngươi địa chỉ này đã là nể mặt Mộ Gia lắm rồi, xem như tận tình tận nghĩa, nếu các ngươi ăn ngậm bồ hòn, haha, cũng không nên đổ lỗi cho Thông Huyền Sẽ”
Dấu trong ác mộng? Loại thuật pháp này tôi chưa từng nghe nói, quả thực khó có thể tưởng tượng ra.
Trong đêm hỷ sự đó, giang khởi vân, chính là cơn ác mộng của tôi, anh ấy chiếm cứ tôi ban đêm, sau này tôi rất hiếm khi gặp lại ác mộng
Ấn tượng sâu nhất là lần đó mơ thấy mình đứng ở trước thành lâu, tóc như con rắn nhảy múa, không thấy khuân mặt và đôi mắt đâu cả
Nếu có người, có thể ở trong mộng che dấu danh chương, ít nhất có thể giải thích hai điều: một là đạo pháp cao thâm, bối cảnh thâm hậu; hai là thật hiểu biết tác dụng của danh chương, muốn dùng danh chương để làm điều ác
Nhìn vào địa chỉ mà Mã Lão Thái đưa cho chúng tôi, tôi cảm thấy hơi quen mắt:” anh, chúng ta có phải đã đi qua nơi này rồi không, anh dừng xe lại đi”.
Anh tôi nhận tờ giấy, nhìn thoáng qua nói:” có chút ấn tượng, chờ anh gửi cho đại bảo, để hắn tra những việc này, âm sai tìm đường sẽ thuận tiện hơn nhiều”.
Chúng tôi đỗ xe bên đường, anh tôi chụp ảnh gửi cho Đại Bảo, chẳng mấy chốc đại bảo gọi lại.
” Tiểu nương nương, người đã quên! Nơi này là —— nơi lần đầu tiên chúng ta đi bắt quỷ”
Cái gì? Nơi lần đầu tiên chúng ta đi bắt quỷ là ở đâu?
” Người đúng là, mang thai ngốc ba năm, cái này cũng không nhớ? Lần đầu tiên người kiếm được 5 triệu là ở đâu? Người đã quên lúc người rút la bàn ra, các đại sư khác đều bỏ của chạy lấy người sao?”
Đại bảo ân cần hướng dẫn, cuối cùng tôi cũng nhớ ra nơi này là ở đâu – Hầu Chỉ Ngọc đã từng đưa chúng tôi đến nhà cô ấy bắt một nữ quỷ, đó là lần đầu tiên dùng danh chương niệm Phong Đô bảo cáo, triệu hồi ra hai tiểu quỷ sai dễ thương.
Biệt thự Hầu Gia.
Biệt thự hầu gia sao lại biến thành nơi cất giấu danh chương? Lại còn nói dấu ở trong mộng, dấu ở trong mộng của ai? Nhà sẽ nằm mơ sao?
Tôi đã từng xem một quyên sách, nhìn thấy một thuật pháp gọi là Tàng Mộng Định Ngạc, đến bây giờ tôi cũng không thể hiểu thuật pháp này, không nghĩ đến, vòng đi vòng lại, danh chương lại bị dấu ở nơi lần đầu tiên tôi triệu quỷ sai
” Ý ngươi là hầu gia cất dấu thứ này?, Có chút kỳ quái, hầu gia là thương nhân, sao lại liên quan đến nhà hắn?”
Đại bảo, ngữ khí thật kinh ngạc:” ai da, người còn chưa biết sao? Nghiệp chướng của Hầu Gia quá nhiều, sớm muộn gì cũng bị báo ứng, chỉ là không ngờ lại tới nhanh như vậy……”
” Từ Thư Kỳ ngã xuống, cũng liên lụy tới Hầu Gia! Hầu gia kiếm được nhiều tiền như vậy, khẳng định là có đút lót hối hộ, sau đó điều tra, liên quan đến cả ba của Hầu Thư Ký lúc còn trẻ, cho nên bây giờ, mỗi người đều bị cách ly thẩm tra, biệt thự hầu gia cũng bị niêm phong …… Làm sao vậy, tiểu nương nương, người muốn đi biệt thự hầu gia?”
Tôi nhìn về phía anh tôi trưng cầu ý kiến, anh tôi nhíu mày nói:” không nên hành động thiếu suy nghĩ, cùng thương lượng với chồng em một chút, xem dấu bên trong ác mộng là gì? Phải am hiểu cái này trước mới có thể ra tay”
Hoá ra hầu gia lại sảy ra vấn đề lớn như vậy, những người có tiền trong gia đình đều chạy ra nước ngoài sinh sống, để lại một vài đời con cháu hậu duệ, đều bị mang đi thẩm tra.
Người làm ăn sợ nhất chính là quan phi, bất động sản của hầu gia hiện giờ đều trở thành những toà cao ốc trùm màn, tài chính không được chấp nhận nữa, kết quả, tất cả đều được lâm gia thu dưới chướng mình.
Lâm Gia…… Nghĩ đến điều này tôi thật đau đầu, lâm ngôn hoan lòng dạ quá sâu sắc, hơn nữa, có nhiều chuyện trong lòng hắn quá rõ ràng, nhưng tuyệt đối không bao giờ cho phép công khai, chuyện của bệnh viện thanh thành còn chưa biết hắn