” Lâm tiểu thư, ngươi là đứa trẻ ngoan, ngươi không hiểu ảo diệu của đạo pháp đâu, đả thương người không cần ra tay, ngươi không biết có một số người trẻ tuổi vì muốn tu vi tăng lên mà đi vào con đường tà đạo….. Mộ tiểu kiều đáng sợ như thế, mê hoặc tôn thần, đả thương đồng đạo, về sau không biết còn làm ra chuyện gì, muốn để cô ta kịp thời dừng lại trước vực thẳm, biết sai có thể sửa”
Tên hỗn đản này còn tỏ vẻ đạo mạo!.
Thật sự muốn cô lập mộ gia của chúng tôi.
Hắn làm nhiều trò như vậy để bản thân trở lên công chính, về sau, ở bên ngoài hắn đối phó với chúng tôi sẽ không kiêng nể gì
Đến lúc đó, người trong vòng tròn không những không phản đối, mà còn hợp lại đối phó với chúng tôi
Tường đổ mọi người đẩy, đạo lý này ai mà không hiểu chứ?
Thẩm lão thái thấy tình hình không ổn, chuẩn bị đứng dậy nói, đã bị thẩm thanh nhụy mở miệng nói trước:” mộ gia vốn dĩ là độc hành hiệp, tự do ngoài quy củ, nhưng mộ tiểu kiều lại có thai, đưa cô ấy đi không được? Đưa mộ vân phàm đi là tốt nhất, vừa hay hắn là đương gia, phải xin lỗi hay là bồi thường, hắn có thể tính toán”
….. Gia hoả này là cố ý sao? Rõ ràng là muốn tiêu diệt từng bộ phận.
Tôi và anh tôi sao có thể tách nhau ra.
Nếu anh tôi chấp nhận chịu trói, một mình tôi có thể thuận lợi ra khỏi toà nhà này không? Có thể thuận lợi về nhà ư?
Một giây đã bị người của tư đồ gia bắt được.
Anh tôi nãy giờ không nói gì, sắc mặt lạnh băng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào lâm ngôn thấm.
Anh tôi muốn làm gì? Ngày thường sớm đã nhảy dựng lên phản kháng!.
Hơn nữa ngoài miệng cũng không chịu nửa câu! Nhưng tại sao hôm nay lại nhẫn nhịn như vậy?
Lâm ngôn thấm bị ánh mắt anh tôi đâm vào người, chân tay luống cuống, vội vã xua tay nói:” tôi, tôi không biết những việc này….. Tôi, tôi không lừa hai người đến!”.
Cái gì?
Anh tôi cho rằng cô ấy cố ý nhượng bộ, lừa chúng tôi đến Hồng Môn Yến?
Cô ấy đang lừa gạt chúng tôi?
Trong nháy mắt, lòng tôi lạnh, thật lạnh, không phải chứ…… Chẳng nhẽ từ trước đến nay lâm tiểu thư đều giả vờ sao?
Cô ấy hơi ngây thơ, lại biết được tính cách ” khắc hỉ phục lễ” ( từ chối chấp nhận), chẳng nhẽ là giả vờ?
Lâm ngôn thấm nước mắt chảy đầm đìa, cô ấy nhìn mẹ nói:” mẹ, đây là bằng hữu của con…..”
Lâm phu nhân vỗ vai cô ấy thấp giọng nói:” đây là chuyện của tư đồ bá bá, con không cần lo lắng, chỉ là giáo ɖu͙ƈ vãn bối thôi’.
Tư đồ lão đông tây này miệng lưỡi sảo quyệt, hắn khom lưng nói với lâm phu nhân:” lâm phu nhân, ngươi còn chưa biết…. Mộ gia là một thương nhân cổ, biết chút pháp thuật trừ tà mà thôi, lần trước con trai ta đưa cho lâm tiểu thư một gương đồng cổ, giá trị xa xỉ, nhưng lại bị hai tiểu hữu nói dối là gương bất thường, lừa đi mất rồi”.
TÔI!! Lão già này quả thật là ……
” Anh, anh không giải thích sao?” Miệng tôi thật ngu ngốc, không có anh tôi là không thể mở miệng
Nhưng lúc này, quanh người anh tôi lạnh như sương băng, hoàn toàn không có bộ dạng bất cần đời.
Anh trai tôi giơ tay kéo cà vạt ra, cái cà vạt này tôi mất 15 phút mới có thể thắt tốt, vậy mà anh tôi mất một giây để kéo ra ném xuống mặt đất, lại tháo cúc áo ở cổ và cô tay, ẩn ẩn có thể nhìn thấy đồng phù trêи cổ
Tôi cho rằng anh tôi muốn đánh nhau, mau chóng ôm bụng, theo dõi động tác của anh — nếu đánh nhau, tôi chính là chân sau( vật cản), ngàn vạn lần đừng bốc đồng anh ơi!.
Ai ngờ anh tôi không lùi lại, mà đẩy bộ đồ đen trước mặt
Anh giơ tay chỉ vào lâm ngôn thấm nói:” lâm ngôn thấm, tiểu gia chỗ nào phải xin lỗi cô, cô muốn làm bộ hãm hại tôi và tiểu kiều?”
cái gì?!
Cái này là trọng điểm?
Ngay cả khi cô ấy có hãm hại chúng tôi, dỗ dành chúng tôi đến Hồng Môn Yến, thì lúc này cũng không rảnh quan tâm đến điều này đi.
Lâm ngôn thấm đôi mắt đẫm lệ, hoảng hốt bước về phía chúng tôi, lắc đầu nói:” không có, tôi không có, tôi không hãm hại hai người….. Tôi chỉ muốn…..”
” Muốn cái gì?” Anh tôi ngữ khí lành lạnh nói.
Lâm ngôn thấm mặt đỏ lên, hốc mắt nghẹn đỏ, thấp giọng nói:” tôi chỉ muốn mời hai người cùng……”
Tôi đoán cô ấy muốn nói:” chỉ là muốn mời anh và tiểu kiều cùng