Luyện Tinh Hóa Khí, Luyện Khí Hóa Thần, Luyện Thần Hoàn Hư…… Là vì tam hoa tụ đỉnh.
Tâm tàng thần, gan tàng hồn, tì tàng ý, phổi tàng phách, thận tàng tinh…… Là năm khí triều nguyên.
Người chi tu đạo, ngũ hành về năm lão, tam hoa hóa Tam Thanh, quy vô cực bản thể, để đạt được linh hoạt khéo léo đến tột cùng.
Giang khởi vân ở huyệt bách hội của đứa nhỏ điểm tiếp một điểm thông minh sắc xảo, giống như một sự giác ngộ thiêng liêng, mang đến cho tôn thần khả năng được sủng ái.
Tôi cảm nhận được tình cảm vô bờ mà anh ấy che dấu, trong thân thể tôi lại lần nữa trào lên sức mạnh.
Cái thứ nhất gian khổ, sự đau đớn trong cơ thể tôi trở nên tê liệt, đứa trẻ thứ hai ra ngoài tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, trong khoảng khắc bảo bối chui ra khỏi cơ thể mẹ, tôi cảm thấy cái bụng nặng nề bỗng nhiên nhẹ nhàng hơn nhiều, trọng lượng ban đầu ép bức lục phủ ngũ nội tạng đột nhiên biến mất, khiến tôi thở dài nhẹ nhõm một hồi
Được rồi, được rồi … Cuối cùng thì cơn đau cũng qua …
Tôi cảm thấy chính mình đã hoàn thành xong nhiệm vụ quan trọng nhất, cảm giác tách rời, nhẹ nhõm đã lấy đi tất cả sức lực của tôi
Giang khởi vân ngồi trêи đầu giường, bàn tay ấy bị tôi gắt gao nắm lấy không buông.
Anh ấy nhàn nhạt nhìn tôi, có lẽ tình ái của tôn thần tiên gia và phàm nhân tục tử bất đồng, nhưng anh ấy cũng ái mộ căn phòng đến mức độ lớn nhất, còn cho hai đứa nhỏ những món quà quý giá
Tôi nghe được tiếng ” humm” khó hiểu của ô lão thái
Tôi đang mơ màng ngủ, bị tiếng của bà ấy làm cả người rung lên.
Giang khởi vân ấn hai ngón tay ở đầu vai tôi, ý bảo tôi đừng di chuyển, cho dù trời có sập xuống cũng không được di chuyển.
Ô lão thái vỗ vỗ vào gót chân đứa nhỏ, nói:” tiểu tôn thần này…… Hình như hơi khác ….”
Làm sao vậy? Khác ở đâu?
Ô lão thái bất đắc dĩ bế bảo bối lên, bảo bối rất nhỏ, nhưng đôi mắt lại mở to, đôi mắt đen tối như vực sâu nhìn chằm chằm vào tôi
Nó còn định ʍút̼ ngón tay nhỏ của mình, lúc đưa đến trước mặt giang khởi vân, anh ấy nhìn một hồi đột nhiên cười nói:”…. Vật nhỏ”
Anh ấy vẫn vậy, vẫn đưa tay lên huyệt bách hội ban cho nó một chút thông minh sắc xảo, ô lão thái quấn đứa trẻ, giao cho bố tôi
Bố tôi hưng phấn, tay chân luống cuống, quay lại quát anh tôi:” không tranh đoạt với ngươi! Lão tử cũng có! Tưởng mỗi ngươi có ấy! Ngươi nhanh lên cho ta! Còn một đứa đang chờ đấy!”
Ô lão thái thấy tôi lo lắng, cười nói:” yên tâm, đứa trẻ này sinh ra đã mở mắt, mà đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, về sau nhất định là đứa trẻ có đầu óc minh mẫn….. Nhưng vì sao lại không khóc...”
Bà ấy lắc đầu, dường như cũng không hiểu vì sao bảo bối lại không khóc
Tôi còn tưởng mọi chuyện đã ổn rồi, không nghĩ tới còn có hậu tục ( bước tiếp theo), ô lão thái đã ấn mạch ở bụng của tôi, tôi đau đến khóc lên:” đau quá, vì sao lại còn ấn tôi….”
” Đây là muốn giúp ngươi mau chóng đẩy mọi thứ bên trong ra, …… Qua ba ngày, mỗi ngày ba lần, sản phụ qua tay ta, sẽ khôi phục rất nhanh….. Ta còn chuẩn bị cho ngươi thuốc dán, nước ngâm chân….. Đảm bảo ngươi tháng sau có thể khôi phục lại bình thường…… Đương nhiên là cấm chuyện phòng the một trăm ngày, ….. Nhưng…. Sức lực của tiên gia vô cùng ảo diệu, về phàm nhân ta không cần lo lắng, hahha….”
Ô lão thái cười xấu xa làm mặt tôi đỏ lên, ngay cả khi bà ấy không nói gì, nhưng phát ra tiếng cười này, cũng giống như một đống hình ảnh mosaic từ lỗ tai chui vào trong não.
Giang khởi vân cười nhạt liếc nhìn tôi một cái, cái nụ cười kia chứa ẩn ý trong đó…..
Không cần quá phong phú như vậy ….
》
Hai đứa nhỏ thật nhanh được quấn lại, đặt nằm ở trong nôi, phòng tôi thật náo nhiệt, nhưng mọi người đều nhỏ nhẹ nói chuyện — vì hai tiểu bảo bối đang ngủ
Ngay sau khi tắm xong, da thịt của bọn chúng đã bốc hơi