Sân sau nhà tôi là nhà bếp, phòng của ô lão thái và gara đổi thành hiệu thuốc, nam nhân đầu trọc mang mũ lưỡi trai kia, ngồi xổm bên ngoài cửa sổ nhỏ của hiệu thuốc trung dược, thi thoảng đứng lên nhìn xung quanh, giống như chờ người từ cửa phụ đi ra vậy.
Nhưng trong nhà tôi đang có khách ngồi nói chuyện, anh tôi và ba tôi đều ở dưới tiếp đón, ô lão thái lại nghỉ ngơi, nên chả có ai ra vào từ cửa phụ cả.
Tống Vi nghe tin tôi đã sinh bảo bảo, liền ăn mặc đơn giản dép lên chạy đến nhà tôi, thấy tôi đã xuống đất đi lại, hơn nữa tinh thần còn rất tốt, cô ấy kinh ngạc mở to đôi mắt ra nhìn, lúc này, đang ở trong phòng giúp tôi sửa sang lại quần áo cho bảo bảo.
Tôi đứng ở cửa sổ nhìn một hồi, cảm thấy tên đầu trọc lén lút kia hẳn là có việc đến tìm nhà chúng tôi, cho nên tôi đã gọi Tham Lang đến:” ở cửa sau có người, ngươi nhìn thấy không?”
Tham lang gật đầu
” Tìm anh trai ta, nói cho anh ấy biết, xem người đó là ai?” Tôi bây giờ thật cảnh giác, nhìn hai bảo bảo nho nhỏ nằm kia, tôi cảm thấy trách nhiệm của mình thật lớn lao.
Rốt cuộc, vẫn còn có chuyện, nguy hiểm cũng chưa được giải quyết hoàn toàn, tôi không thể đắc ý vênh váo, cũng không thể sợ hãi giống như trước kia, có chuyện gì liền tìm anh tôi hoặc giang khởi vân che chắn.
” Tiểu kiều, hai tiểu bảo bảo này…. Nặng bao nhiêu?” Tống Vi hỏi.
Nặng bao nhiêu? Lúc bảo bảo tắm xong, ô lão thái bế trêи tay đã ước lượng, nói tiểu tỷ tỷ nặng một cân tám lạng, còn đệ đệ nặng hai cân.
” thật nhỏ, nhưng hai tiểu bảo bảo này vẫn bình thường…. Ai nha, thật đáng yêu….. Tôi cũng muốn có một tiểu bảo bảo đáng yêu như vậy!” Tống vi nhẹ nhàng chạm vào tay của tiểu tỷ tỷ.
Tiểu tỷ tỷ đột nhiên khóc ré lên, doạ tống vi sợ hãi:” ai da, ta chạm nhẹ mà!”
Tôi có chút đau đầu, hai đứa nhỏ này thật có cá tính, tiểu tỷ tỷ Mộ Vu Quy rất thích khóc, hơn nữa tiếng khóc không phải ầm ĩ kêu vang, mà là tiếng kêu dịu dàng mềm mại, khiến người ta nghe được canh cánh trong lòng mà không chịu nổi, anh tôi nghe thấy nó khóc mà đứng ngồi không yên
Nhưng đệ đệ Mộ U Nam lại rất im lặng, không khóc, không phiền, đói bụng liền ʍút̼ ngón tay
Tôi hoài nghi, Giang Khởi Vân bổ sung Phi Độc phách trêи người U Nam, cặp mắt của nó đen như mực, mang theo câu hồn nhϊế͙p͙ phách.
Tôi ôm Vu Quy vỗ vỗ, nó lập tức im lặng tiếp tục ngủ, Tống Vi bất mãn nói:” tiểu gia hoả này quá tinh quái, mới có mấy ngày mà đã nhận ra mẹ! Hơn nữa thanh âm của nó thật mê người nha, tiếng khóc thật mềm mại, nghe được xương cốt tôi đều giòn tan”
” Tài xế già như cậu, xương cốt cũng giòn tan sao? Đúng rồi….. Nam thần của cậu thế nào rồi? Đã đổ phục chưa?” Tôi đột nhiên nhớ tới chuyện này.
Cô ấy đỏ mặt, có điểm thẹn thùng, lại có điểm đắc ý, dơ một biểu tượng ????, nhỏ giọng nói:” ….. Quả nhiên giống như cậu nói, trong nóng ngoài lạnh! Hơn nữa còn siêu tuyệt vời!”
Phun…. Nữ tài xế này, dè dặt một chút được không?
“…. Hôm đó hắn nghỉ phép nửa ngày, hắn nói có thể cùng tôi đi xem phim….. Xem phim có ý nghĩa quái gì, tôi lại không phải học sinh tiểu học! Tôi liền đặt một phòng khách sạn, nói với hắn, tới khách sạn hẹn hò, nếu không, sẽ không hẹn hò nữa, kết quả hắn thật xấu hổ đi đến, hahaha! Siêu đáng yêu, vẻ mặt nghiêm túc, nói với tôi, còn chưa bao giờ gặp ba mẹ tôi nữa”.
Haha, vệ sĩ như bọn họ có thể mang súng, cho thấy họ là người của quốc gia, thật giống như đại nội thị vệ.
Bọn họ đều là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, thân thể tố chất, tư tưởng giác ngộ, lòng trung thành của bọn họ, những người bình thường không thể so sách được, đối với quan hệ nam nữ, nghiêm túc cũng là bình thường.
“….. Hắn nghiêm túc như vậy, cho thấy hắn là người có trách nhiệm, đáng tin cậy, không tốt sao?” Tôi hỏi.
” Tốt….. Nhưng cũng không thể bảo thủ như vậy được, không có cơ hội, làm thế nào có thể tiến thêm một bước? Đến cuối cùng, vẫn là tôi chủ động, nhưng sau là… Hâhha…… Dù sao tôi cũng rất vừa lòng, thân thể tố chất thật tuyệt vời”. Tống vi chớp chớp mắt, vẻ mặt xấu xa nói.
Tôi nhịn không được cười nói:” tại sao