Cấu tạo của gian nhà tranh thật cổ quái, ở giữa là nhà chính, hai bên có hai phòng, trước sau không che đậy, chỉ có một cánh cửa bằng tre được dựng lên, lại không có hàng rào….. Không có bất kỳ phong thủy nào đáng nói cả.
Hơn nữa, còn được xây trêи một sườn núi dốc, nếu là toà nhà tự xây ở nông thôn, vị trí toà nhà như vậy sẽ là tài không tụ, người khó an ( người không được bình yên), quan phi quấn thân ( chính phủ luôn tìm đến với các tội danh), gia trạch không yên…..
Nhưng nơi này là phạm vi phổ biến của Phật Giáo, phía trước là những cổng núi của đền chùa, linh sơn phúc địa, ngay cả nơi này có vị trí cực kém, cũng không nên biến thành hung huyệt như vậy.
Anh tôi xoa xoa hai cánh tay, nhìn hối thanh hoà thượng nói:” đây không phải là nơi sư phụ ngươi, viên tuệ đại sư bế quan chứ?”
Hối thanh bất đắc dĩ cười cười:” đừng nghi ngờ, chính là nơi này”.
”... Các ngươi đã chạm phải thứ gì….. Rốt cuộc mảnh đầu gỗ kia, chuyện là như thế nào? Chẳng nhẽ mảnh đầu gỗ kia là điểm mẫn cảm của thi ma? Bị các ngươi chọc vào cho nên nó phát cuồng?”. Anh tôi từ ba lô lấy ra càn khôn kiếm pháp, kim tiền bên trêи, có lẽ đã bị một lượng tà khí rất lớn đánh vào, mà phát ra ẩn ẩn tiếng thì thầm.
Đây là lần đầu tiên có loại chuyện như này, khiến anh tôi chột dạ, quay đầu nhìn tôi, dò hỏi ý kiến.
Tôi nhìn hối thanh hoà thượng, hỏi:” ngươi nói rập bẫy là có ý gì, có thể nói rõ hơn không?”
Hối thanh gật đầu, đêm hôm đó ở bệnh viện thanh thành hắn cũng theo sư phụ đến đó, nhưng hắn đối với việc này không quá ham thích, cũng không tính toán giống như những đạo hữu khác của hắn, khát vọng người đông thế mạnh thi triển thân thủ.
Cho nên hắn vẫn luôn lười biếng, không có vội vã xông lên, mà từ từ tìm một nơi để trốn.
Tín hiệu điện thoại bị quấy nhiễu, vì thế hắn không chơi game được, đành phải ngẩng đầu lên trời ngắm sao, ai ngờ âm khí che trời tế nguyệt, đến ngôi sao cũng không nhìn thấy, nhưng lại nhìn thấy một thân ảnh đang run rẩy đẩy xe lăn từ cửa phụ của sân đi ra.
Hắn lập tức tiếp cận kiểm tra, phát hiện một bà lão lao lực đang ở đó, người bệnh không phải đều bị khống chế sao? Sao vẫn còn sót lại vậy?
Căn cứ vào khái niệm từ bi của “người xuất gia”, hắn bước lên hỏi một câu:” …… Lão thái, nơi này đã bị dỡ bỏ, vừa rồi tập trung người bệnh đưa đến nơi khác ở tạm, sao bà còn không đi?”
Bà Lão môi giật giật, âm thanh trầm thấp nói:” ……. Ta không phải ở nơi đó, không phải ở nơi đó”
Thấy bà lão tinh thần bất thường, hối thanh hoà thượng quyết định cưỡng chế mang bà ấy đi, ấn bà ấy ngồi xuống xe lăn, đẩy ra ngoài.
Kết quả, bà lão ngồi vào xe lăn bị đẩy đến cửa bệnh viện, như bị lên cơn điên, bất ngờ nhảy khỏi xe lăn, hai mắt chỉ còn tròng mắt trắng dã, con ngươi đen cũng không thấy đâu.
Hối thanh hoà thượng rất hoảng sợ, lập tức nắm Phật Châu chuẩn bị trừ tà, bà lão kia co rúm lại, bốn chi nằm trêи mặt đất, giống như một con chuột da nhăn mỏ nhọn, bỏ chạy vào toà nhà hành chính.
Hối thanh lập tức tiếp đón người đuổi theo, bọn họ đuổi xuống tầng hầm, phát hiện pháp trận bên trong tầng hầm đã bị đào lên, bà lão kia dùng hết sức lực toàn thân, đâm vào tường vỡ đầu chảy máu, óc phun ra.
Sau đó hắc hắc hắc cười quái dị, đi lùi lại phía sau, đi đến cái hố pháp trận đã bị đào lên, sau lại ngã khụy rơi vào trong đó.
Mấy đạo hữu có lá gan lớn đứng nhìn nhìn, xác của bà lão bị một đầu gỗ nằm vững chãi trêи lưng, cứ như vậy mà cái bụng hướng lên, đầu chân hướng xuống, uốn cong thành hình chữ n thường, máu não chảy xuống gốc cây.
Sau khi thảo luận, đầu gỗ đã được đào ra, cao khoảng một mét, dày như chậu rửa mặt, lúc được đào ra, tà khí tận trời, những người nông cạn và tự phụ sợ hãi chạy ra khỏi bệnh viện, không dám tới gần.
Ba vị đại lão, đạo trưởng lăng hư tử, viên tuệ đại sư, mã lão thái, là người dẫn đầu, không thể lùi bước, cho nên họ đã thảo luận đem đầu gỗ này chia làm