” Đúng, đúng, ta đương nhiên biết đó là thi pháp…. Tiểu tử ngươi, đạo hạnh vẫn còn nông cận, nhìn tiểu gia xem, cử trọng nhẹ nhàng, trò chuyện vui vẻ, ý thức vượt mức quy định, đi vị phong tao, tốc tộ tay siêu thần….. Ai da! Sao lại có thi thể?” Anh tôi nhìn thấy thi thể của đại hoà thượng ở đó, hoảng sợ.
Cử trọng nhẹ nhàng? Trò chuyện vui vẻ?
Tôi bất lực nhìn anh tôi, anh chàng này thực sự không ổn!
” Hắn không có đạo hạnh, vừa rồi bị thi chiểu đánh lén…… Sao em lại cảm thấy thi ma rất đói bụng, không ngừng tìm kiếm thức ăn…..” Tôi cau mày nói.
Nếu chỉ muốn giết hết nhân sĩ chính đạo, chết như vậy là được rồi, còn tốn công bắt thi thể đi, đem nội tạng đào rỗng làm gì?
Anh tôi nhíu mày nói:” có thể thi ma vẫn còn nhỏ? Còn phải nhanh chóng lớn lên?”
“….. Nói không chừng ăn những pháp sư này, sức mạnh của thi ma có thể tăng cường?” Tôi đoán mò một câu
Một cổ khí cuồng mạnh thổi trúng chúng tôi, khiến chúng tôi không thể mở mắt, anh tôi nhặt ba lô về, lấy kính râm đưa cho tôi, cơn gió cuồng mạnh này là do kiếm phong của giang khởi vân mang đến.
Một ánh sáng trắng xuyên qua màn đêm đen đặc.
Những đám mây trong đêm phi tán, ánh trăng ʍôиɠ lung lúc ban đầu, trở nên trong trẻo như mặt nước.
” Mau, mượn khí”. Tôi nhắc nhở anh tôi.
Nhéo Nguyệt Quân Quyết, Niệm Thái Âm Chú, mượn khí tạm thời bảo vệ chính mình, xua tan tà khí xung quanh.
Giang khởi vân cũng làm như thế, anh ấy bấm tay niệm thần chú mượn khí, một nhát kiếm, đá vụn nát ra, toàn bộ thạch thất bị anh ấy chia làm hai
Bốn phía bụi mù nổi nên, anh ấy lùi lại phía sau, đứng phía trêи cao của quỷ môn.
Băng hư ngự phong, bước đi tiên trần.
Một vầng trăng sáng trong trời đêm vì anh ấy mà mạ lên một vầng hào quang rực sáng.
Thần chức của anh ấy, yêu cầu anh ấy tuân thủ quy luật vận hành thế gian, không thể nhúng tay vào chuyện của nhân gian quá nhiều, cho nên anh ấy đối với chúng sinh luôn có bộ dáng từ bi lạnh nhạt.
Mũi kiếm rủ xuống, bễ nghễ chĩa vào hang động màu đen.
Thi ma kia nhiều lần xuất hiện, khiêu kϊƈɦ uy nghiêm của anh ấy.
” Kéo, bổn toạ muốn nhìn, xem nó có thể ra bao nhiêu”. Âm thanh lạnh lẽo của anh ấy truyền đến.
Theo lời nói của anh ấy, phía sau xuất hiện nửa thân hình trong suốt, giống hệt như lúc thôn trại của luyện thi nhân bị thiêu hủy
Hắc bạch vô thường, thân hình cũng biến lớn, đây là pháp tướng của bọn họ sao.
Xiềng xích xoắn lấy bàn tay sưng phồng kia, từng chút từng chút kéo ra bên ngoài.
Lực lượng bên trong cũng đang liều mạng chống lại, một bàn tay lớn, bật ra từ mảnh gỗ màu đen, thoạt nhìn trông thật không khoẻ
Da thịt trêи tay phồng lên, giống như thi thể bị ngâm trong bọt nước, lại gồ ghê lỗ rỗ thối rữa, mủ nước màu đen.
Lần trước là đầu lưỡi, lần này là bàn tay, hình thể của thi ma kia giống như một ngọn núi nhỏ.
Cứ như vậy mà thần ma giằng co lẫn nhau, chúng tôi chỉ có thể trốn đến chỗ xa xa bọn họ.
Hối thanh hoà thượng nhìn thi thể của tiểu sư thúc, không đành lòng, muốn đem thi thể kia kéo về đây.
” Đừng ngốc! Hắn đã chết! Ngươi vẫn nên ôm sư phụ ngươi đi”. Anh tôi lôi hắn lại gầm nhẹ.
Hiện tại không phải là lúc hành động theo cảm tính, tuy rằng có thể hiểu được hắn có lòng từ bi, nhưng lao ra nhất định sẽ bị ảnh hưởng từ khí kình bên kia.
Giang khởi vân một nhát kiếm chém xuống, kiếm phong chẻ đôi màn tay khổng lồ kia ra.
Anh ấy nhíu mày, tựa hồ như bất mãn.
Thi ma da dày thịt béo vượt xa sức tưởng tượng của anh ấy, hơn nữa ở bên trong, những phần thịt đen sẽ nhanh chóng dính lại, trừ phi tìm được mệnh hôn, hoặc toàn bộ bị thiêu hủy, nếu không, đối với thi ma kia sẽ không phải đòn đả kϊƈɦ trí mạng
” Trước tiên chúng ta đem lão hoà thượng đi trước? Ở chỗ này thật vướng bận, thi ma kia rõ ràng không muốn ra ngoài”. Anh tôi nhíu mày nói:” anh thấy xiềng xích sắp bị phá vỡ rồi…..”
Tôi gật đầu, cùng anh tôi rút khỏi trung tâm chiến đấu, quay lại nhìn thoáng qua, giang khởi vân triệu hoán Lục Đinh Lục Giáp, ngân quang trong tay áo bay ra, đem thi ma kia kéo ra một đoạn cánh tay, đoạn cánh tay kia kịch liệt quay múa, kéo đến xiềng xích vang lên…..
Chúng tôi từ sau núi chạy vào, muốn đưa lão hoà thượng