Trong đêm đen, thanh âm này giống như quỷ mị.
Chỉ thấy tiếng, không thấy người
Bào lão kính cẩn dập đầu, lẩm bẩm nói:” Đại Vu Vương, ta chỉ mang theo vài người vào trong thôn tìm thảo dược, ta không có bất kính với ngài, là người này, nữ nhân này nói năng lỗ mãng”
Bà ấy run rẩy chỉ vào người tôi, đem tội lỗi đổ hết lên người tôi.
Mộ vãn thần, tên đầu xỏ này khắc nghiệt như vậy sao? Những người này sao lại sợ hắn?
Ngay cả luyện thi nhân cũng không dám chống lại hắn, căn cứ theo lời nói của Đại Thi Vương, tà đạo hại người kia mang theo một nhóm người trốn chạy khỏi thành Miêu Vương, liền đến nơi này tìm chỗ che chở ẩn náu.
Thế hệ Đại Vu Vương trước cũng đã tiếp nhận bọn họ, để cho bọn họ ở đây thành lập thôn trại, sinh sôi nảy nở, ở lưu vực này không ít thôn trại như vậy, đều nằm dưới quản lý của đại vu vương
Nếu đây là địa bàn của hắn, chuyện của những người này, có thể tìm hắn tính sổ không?
” Mộ vãn thần! Ngươi là đồ đê tiện.!”.
Tôi nhìn ngọn núi đen xa xa kia hét lên, dù sao tôi cũng không biết hắn ở chỗ nào.
” —- không phải ta đã giúp ngươi tìm sinh thần bát tự, tên gọi của vợ ngươi rồi sao? Tên hỗn đản này, ngươi còn dám phái người đi ra bên ngoài lừa gạt nữ nhân! Còn hạ cổ thuật khống chế! Ngươi thiếu nữ nhân như vậy sao?”
Tôi Hô lên một hồi, phát hiện xung quang không có gì đáp lại.
Như thế nào, tên hỗn đản này muốn giả câm giả điếc?
Một lát sau, trong đêm đen truyền đến một âm thanh:” lão bà, đưa bọn họ đến thành phố núi Vu Vương”
” ….vâng”. Bà lão run bần bật đứng dậy khỏi mặt đất, nhìn tôi nói:” các ngươi xong đời rồi, cư nhiên ngươi dám nói chuyện với đại vu vương như vậy?”
Thế nào? Người binh khí kia muốn đánh tôi nhưng không thành sao?
Nếu tôi không giúp hắn tìm vợ, không biết hắn phải đi qua bao nhiêu đường vòng đâu! Lại dùng nữ nhân khác đến thử thư cổ, còn phải tại ra bao nhiêu sát nghiệp nữa.
Trong lúc nhất thời tức giận, tôi đã quên đi sợ hãi.
Cũng quên nơi này còn có kết giới, pháp môn, còn quên một số chuyện quan trọng —- chưa hội báo với giang khởi vân tôi đến địa bàn của đại vu vương.
Anh ấy tìm không thấy tôi, có sốt ruột hay không?
Tôi đột nhiên hiểu được tâm tình của thất gia nương nương —- nói không chừng cô ấy cảm thấy mình có thể có, có thể không xa cách thất gia, cho nên muốn chạy trốn một chút, để xem đối phương có sốt ruột hay không.
Chúng tôi đi đường núi, giống như trúng pháp thuật nào đó, nhìn rất xa, nhưng đi vài bước là đến
Bà lão nói đây là pháp thuật của đại vu vương, ở trong không gian này, pháp lực của hắn rất mạnh, mọi người không dám mạo phạm hắn, kỳ nhân dị sĩ trăm ngàn năm qua chạy đến nơi này để sinh tồn, đều được hắn che chở
” Các ngươi, vì sao lại sợ Mộ Vãn Thần như vậy?”
Chẳng lẽ mộ vãn thần là bạo quân? Mỗi lần động tay động chân liền giết người?
Không phải, ……. Thoạt nhìn, hắn trông doạ người thật, nhưng cũng không tệ đến thế, biết tôi là thai phụ, hắn không mảy may động đến tôi nửa cái.
Hơn nữa hắn còn vì mấy đứa nhỏ trong thôn trại luyện thi nhân mà cầu xin giang khởi vân
” Hừ….. Các ngươi không biết! Đại vu vương là phàm nhân mấy ngàn năm qua gần với thần chỉ nhất, người tu thành Địa Tiên chỗ nào cũng có, chúng ta chỉ có thể dựa vào sức mạnh của ngài ấy để duy trì một không gian nhỏ, nếu không sẽ không có đất cắm dùi”
Bà lão nơm nớp lo sợ, tôi thấy bà ấy hận không thể từng bước dập dầu đến thành phố núi Vu Vương
Vậy sao? Mộ vãn thần, tên ngốc to con kia….. Đáng sợ vậy sao?
Anh tôi nhỏ giọng hỏi:” tiểu kiều bảo bối, em nói đi, em với đại vu vương này có giao tình như thế nào?”
Giao tình như thế nào?
” Chúng em không có giao tình nào cả,….. Hồi đó hắn đến thôn trại của luyện thi nhân để cướp đoạt em, kết quả, phát hiện em là thai phụ, đối với hắn vô dụng, nên hắn không ngược đãi em, còn đưa em ra ngoài, vì để trả ân tình của hắn, nên em đã đi cửa sau giúp hắn tìm vợ, để hắn không phải đi khắp nơi tìm người tới thử thư