Lâm ngôn hoan từ cửa bệnh viện bước vào, ngược ánh sáng, trong ánh mắt biểu tình nghiêm nghị, khuân mặt nghiêm túc lạnh băng.
Giống như lần đầu tiên nhìn thấy hắn, một bộ dáng như thế này.
Tỉ mỉ kỹ càng, đồ đen giày da, trầm tĩnh mà lý trí.
Từ đầu đến chân của hắn, đều không có một chút bụi bặm
” Tiểu kiều!”. Hắn nhíu mày, gọi tinh thần tôi trở lại
“…. Sao anh lại ở đây?” Tôi mím môi, nở một nụ cười miễn cưỡng
” Còn có ai có thể đến đây nữa sao?” Hắn nhàn nhạt nói:” cô hy vọng ai đến nữa à?”
Hắn nhìn đám vệ sĩ móc ngón tay, một bộ đồ đen đến phía sau xe lăn, hỗ trợ đẩy tôi và hắn cùng đi song song với nhau.
Trước cửa chiếc xe màu đen dài thượt của hắn, hắn cúi xuống ôm tôi.
Tôi cũng không làm ra vẻ gì cả
Hiện tại chân tôi giống như trì, không thể đi lại, hắn không ôm cũng là vệ sĩ ôm, với tôi mà nói không quá khác nhau
Sau khi đóng cửa xe, hắn nhàn nhạt nói:” người cô hy vọng sẽ không đến đâu!”
Tôi khẽ hạ mắt xuống.
Tôi biết đã sảy ra chuyện, không chỉ ở nhà tôi mà còn nhiều nơi khác đã sảy ra chuyện.
Tư đồ gia tầng tầng tính kế, không thể không có gì, bọn họ cũng làm yếu đi rất nhiều lực lượng của tăng đạo tục.
“…Chúng ta bắt đầu nói từ đâu?” Tôi hỏi:” lâm ngôn hoan, chuyện anh biết so với tôi còn nhiều hơn”
Hắn đưa tay ấn một cái nút, vách ngăn cách trước sau được nâng lên.
Lâm ngôn hoan dựa lưng vào ghế sofa, đôi tay đặt lên tay vịn, khớp xương rõ ràng ngón tay giao nhau đặt lên bụng, mang theo tự tin của Tại Thượng Vị Giả
” Xác thật, tôi biết rất nhiều thứ, nhưng nội dung cùng với cô biết đến lại khác nhau, cũng khác góc độ nhìn…….. Cô muốn nói từ đâu?”
Đầu tiên, đêm qua tôi nghe được tiếng súng.
Vì sao lại có tiếng sung? Là tuần tra bắn súng sao? Bắn súng vào ai?
Lâm ngôn hoan hừ lạnh:” tuần tra? Là lâm ngôn thấm nổ súng!”
Tôi kinh ngạc, lâm tiểu thư nổ súng? Cô ấy bắn vào ai?
Ngày hôm qua tôi gọi điện cho lâm tiểu thư cầu cứu, khi điện thoại chuyển đến tay lâm ngôn hoan, tôi chỉ kịp hô lên ” tư đồ lâm”, lại không lo đi tiếp điện thoại nữa
Lâm ngôn hoan nghe được ba chữ tư đồ lâm liền nói lâm ngôn thấm báo cảnh sát, sau đó hắn sắp xếp mọi chuyện, rồi nhanh chóng đến nhà tôi.
Ai ngờ, lâm ngôn thấm vừa báo cảnh sát, vừa lái xe như bay đến nhà tôi, cô ấy đến trước, nhìn thấy anh tôi mà mấy bộ đồ đen của tư đồ gia đánh nhau, có một bồ đồ đen của tư đồ gia rút ra con rao găm chuẩn bị đánh lén, dưới tình thế cấp bách cô ấy đã đoạt lấy súng trêи tay vệ sĩ, bắn vào người kia một phát súng
” Cô ấy nổ súng vào người khác?” Tôi ngạc nhiên nhìn lâm ngôn hoan:” chắc là không bắn trúng đâu? Lâm ngôn hoan là thiên kim tiểu thư, hẳn là sẽ không sử dụng được súng?”
Lâm ngôn hoan liếc nhìn tôi, nhẹ nhàng nói:” tôi và nó từ nhỏ đã phải học cách bảo vệ mình, thiện xạ của nó không thua kém gì tôi đâu!”.
Lâm ngôn thấm nổ súng bắn trúng chân của bộ đồ đen kia, chuyện này thật phiền toái, lâm gia hẳn phải tốn rất nhiều sức lực để áp xuống
” Anh tôi đâu? Ba tôi đâu?” Tôi hỏi
“…. Bọn họ đánh nhau trêи đường, tư đồ hội trưởng bị đánh vào viện, bọn họ đang bị cảnh sát tạm giữ…… Tôi đã nhờ mối quân hệ để cứu người, hiện tại chắc là đã về nhà”
Vậy là tốt rồi.
” còn vụ Lâm ngôn thấm nổ súng? Giải quyết như thế nào?” Tôi nhíu mày hỏi
Lâm ngôn hoan hừ lạnh một tiếng:” nó to gan lớn mật, để nó ăn chút đau khổ cũng tốt!”.
” Không phải chứ? Chẳng nhẽ anh lại để chính em gái của mình đến trại giam ở sao?” Tôi kinh ngạc nhìn lâm ngôn hoan:” ở nơi đó hẳn là rất đáng sợ? Một thiên kim đại tiểu thư làm sao có thể bị giam giữ ở nơi đó”?
Lâm ngôn hoan lắc đầu nói:” mẹ tôi sẽ dạy dỗ nó, làm sao có thể đưa nó đến trại giam”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hỏi:” tư đồ lão thất phu giờ sao rồi?”
“Vẫn còn hôn mê, anh cô xuống tay thật nặng, lại còn dùng hàng cấm dùi cui điện, nếu tư đồ gia muốn truy cứu trách nhiệm,