” Tiểu Kiều, Mộ Tiểu Kiều…..”
” Vì sao em lại thích khóc như vậy? Chi bằng làm nước trong thân thể chảy ra bằng cách khác?”.
” Ừ….. Cũng yêu em….”
“Nếu một ngày không được ôm em, cảm giác như lòng bàn tay trống rỗng…”
” Ta kham không nổi, Tiểu Kiều, ta kham không nổi”
Khởi Vân, Khởi Vân….. Đâu chỉ có mình anh kham không nổi, em cũng sẽ mau chóng nhập ma.
Tôi bỗng nhiên mở mắt ra, đầu óc choáng váng, cảnh tượng rung động trước mắt từ từ dịu đi
Một căn phòng cô tịch, vẫn không có anh ấy
Những lời anh ấy nói, từng câu từng chữ văng vẳng bên tai tôi.
Khi có anh ấy, ái ɖu͙ƈ triền miên điềm tĩnh yên bình
Khi không có anh ấy, thần hồn không có chủ ý, tứ chi như điên cuồng.
Đây có phải là ma chướng không? Một người tự nhiên bình thường trở lại, đầu óc đều là anh ấy, có phải rất giống như một kẻ điên không?
Trong mộng tôi đã từng nhìn thấy thành trì màu đen, cao lớn nguy nga, sừng sững hoà hợp, nối liền vào thiên địa Âm Sơn, cổng thành đóng lại, tất cả đều là hơi thở lạnh băng chết chóc
Đó chính là huyết trì địa ngục trong truyền thuyết, là biểu tượng của nghiệp chướng ở dương gian và minh phủ, là nơi hội tụ ác niệm của hai giới Âm Dương
Trước đây Bạch Vô Thường đã nói, Giang Khởi Vân bị phạt đến hồ huyết trì trồng hoa sen, để giảm bớt nghiệp chướng của mình, hồ huyết trì kia hẳn là ở ngay cạnh đó
Nếu đây là sự thật….. Vậy khi nào anh ấy mới quay trở lại?
Không khí lạnh lẽo, như có như không lại một lần nữa xuất hiện, tôi quay đầu lại nhìn bên cạnh mình, anh ấy không xuất hiện…..
Nhưng cảm giác này, giống như khẽ chạm vào da thịt anh ấy, nhẹ nhàng quanh quẩn quanh thân mình
Làm sao đây? Phải làm gì tôi mới có thể chạm được vào anh ấy?
Làm thế nào một phàm nhân mới có đủ Luyện Khí Hoá Thần, Luyện Thần Hoàn Hư? Mới có thể đi lại ba giới, mới có thể đi cùng anh ấy mà không có âm dương ngăn cách, mới có thể bên nhau dài lâu?
Sáng sớm hôm sau, lúc xuất phát, anh tôi lo lắng nhìn tôi:” Tiểu Kiều….. Bộ dáng này của em thật sự giống như muốn thành tiên….”
Tôi cười khổ, những lời nói này thật quen thuộc, lần trước ở Thẩm Gia, mỗi ngày cùng đám đệ tử làm bài tập buổi sáng, cũng nói lời như vậy rồi cười tôi, họ nói, Mộ cô nương ban ngày làm bài tập, buổi tối còn phải tu hành, sắp vũ hoá biến thành tiên.
Khi đó là mệt mỏi thân thể, nhưng bây giờ là mệt mỏi tinh thần
” Đừng lo lắng, chúng ta bây giờ sẽ nhanh chóng đến Thanh Ngọc Đạo Quán, hôm nay mới là ngày thứ ba, thi độc nhất định có thể nhổ ra….. Sau đó hỏi Thẩm Lão Thái, có lẽ bà ấy sẽ biết cách liên lạc với Minh Phủ”. Anh tôi xoa xoa đầu tôi.
Tôi gật đầu, đi đến phòng em bé hôn hai tiểu bảo bảo, nãi nãi đã chịu hoảng sợ nên buổi tối bà không ngủ, thức trắng cả đêm, còn Thành Túc thúc thúc thì ngủ ở dưới đất, để bảo vệ bà và hai đứa nhỏ
Vu Quy hơi nâng mí mắt lên, cái miệng nhỏ bĩu ra, U Nam vẫn như vậy, một bộ dáng bình tĩnh, tôi còn tưởng đây là mẫu nghi thiên hạ cơ, nhìn em bé do mình sinh ra, nhịn không được mà ngây ngô cười, dễ thương, trong trắng, hoàn hảo, lại mềm mại.
Tham Lang tình hình thật không ổn, tôi muốn đưa hắn đến bệnh viện, nhưng Trình Bán Tiên lắc đầu nói:” tình hình thế này còn muốn đưa đến bệnh viện, để bị đẩy đến phòng chăm sóc đặc biệt à, ta lại không thể theo hắn đến phòng chăm sóc đặc biệt để tiêu độc, bảy phách của hắn bị tổn thương, muốn hồi phục phải mau chóng mượn sức mạnh của tiên gia…. Nếu không chỉ có thể giữ lại mạng sống như vậy”
Thời gian không còn nhiều, chúng tôi thu dọn đồ đạc vội vã xuống lầu, Lâm Ngôn Thấm đã chờ chúng tôi ở cửa
” Cô đến đây làm gì?” Anh tôi trừng mắt nhìn cô ấy.
Lâm tiểu thư có chút đỏ mặt, nhưng vẫn đoan trang ngẩng đầu ưỡn ngực nói:” tôi đi cùng với anh”
” Đi làm gì?” Anh tôi nhíu mày nói:” nơi đó có thể sẽ bị lây bệnh, cô mau về đi, chờ chúng tôi về lại đến chơi”
Lâm tiểu thư bĩu môi, nhỏ giọng nói:” nếu tôi không đi, mấy người định vào núi thế nào? Anh trai tôi bảo tôi đến đây đưa mấy người đi….. Cảnh sát và chính quyền địa phương đã niêm phong núi, niêm phong đường, không có quan hệ đặc biệt mấy người đi vào kiểu gì?”
Ách, cái này là một vấn đề
Anh tôi vội vàng mở cốp xe ra, nhìn quần áo bảo hộ mà Thành Túc thúc thúc đã chuẩn bị cho chúng tôi, có rất nhiều, có đưa cho Lâm tiểu thư một bộ cũng không thiếu.
” Được rồi, nếu cô đi, phải ngoan ngoãn nghe lời, đừng có lại chạy lung tung