Đây là lần đầu tiên tôi quỳ rạp trêи mặt đất thành kính như vậy, cúi đầu trước một bức tượng tôn thần
Trước đây tôi không hiểu, luôn cho rằng trong lòng có tín ngưỡng, không cần cúi lậy tượng đất, nhưng bây giờ tôi mới biết cúng bái là loại tâm tình gì…..
Thiên địa mênh ʍôиɠ, trần gian mù mịt
Chỉ có một bức tượng tôn thần bằng đất sét vàng, là có thể gửi gắm những cảm xúc sâu kín nhất trong lòng cùng tâm tư bất lực.
Chí tâm quy mệnh lễ, Thanh hoa Trường Nhạc giới, Đông Cực Diệu Nghiêm Cung, Thất bảo phương khiên lâm, chín sắc hoa sen tòa. Vạn thật hoàn củng nội, chục tỷ thụy quang trung, Ngọc thanh linh bảo tôn, ứng hóa huyền nguyên thủy. Hạo kiếp rũ từ tế, đại ngàn cam lộ môn. Diệu nói chân thân, tử kim thụy tướng. Tùy cơ Phó cảm, thề nguyện vô biên. Đại thánh đại từ, đại bi đại nguyện. Thập phương hóa hào, phổ độ chúng sinh. Trăm triệu trăm triệu kiếp trung, độ người vô Lượng. Tìm theo tiếng phó cảm Thái Ất cứu khổ Thiên Tôn thanh huyền chín dương thượng đế.
Ba cái dập đầu.
Cái trán chạm vào nền gạch xanh, thành tâm niệm tụng Tôn Thần bảo cáo.
Những vị đại tôn thần này ở tiên gia được gọi là Thái Cực Thần, đông cực của Thanh Hoa Đại Đế, trong thế tục được các tín đồ tôn xưng là Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn.
Ngài ấy đã nhiều lần giúp đỡ tôi, trong lòng tôi vẫn luôn cảm kϊƈɦ ngài ấy, lúc này tinh thần của tôi hoảng hốt, đột nhiên nhìn thấy pháp thân của ngài ấy ở thế gian, nhịn không được mà đỏ vành mắt, chỉ có thể quỳ dưới đệm hương bồ thành kính mà dập đầu.
Cảm ơn Tôn Thần đã ban trà tiên gia cho ta, vì con của ta là phân định hồn phách, lại ban cho chúng đồng phù hộ thân.
Truyền thuyết nói tiếng gầm sư tử chín đầu của Thần Thái Cực, có thể mở ra cánh cửa Cửu U địa ngục
” Chín” ở Đạo giáo là một số ảo, tượng chưng cho “nhất”, Cửu U địa ngục là tầng sâu nhất của địa ngục, thành trì màu đen uy nghiêm hùng vĩ kia, hẳn là huyết trì tầng Cửu U sâu nhất.
” Thiên tôn….. Ngài cứu độ ba giới chúng sinh, khai sáng thập phương tịnh thổ….. Có thể khai sáng ma chướng của ta không….. Nếu không nhìn thấy anh ấy nữa, ta sợ bản thân mình sẽ đi theo con đường tà môn ma đạo….”
Tôi cười khổ thở dài, tâm tư phân loạn như vậy, vị tôn thần tiên gia nào cảm nhận được?
Niệm đi niệm lại Tịnh Tâm Chú, cũng không thể tịnh được tình yêu say đắm dành cho anh ấy
Tôi nên làm gì, chỉ có ba ngày xa nhau, tôi đã không chịu nổi, nếu nó diễn ra lâu dài thì phải làm sao?
Chi bằng tự sát quay về Minh Phủ? Nhưng hai tiểu bảo bảo còn nhỏ quá, hơn nữa hiện giờ âm dương đang bị ngăn cách, lại còn xảy ra vấn đề lớn, du hồn không thể quay về Minh Phủ, âm khí ở dương gian trở nên nặng nề, bảy ngày có lẽ là giới hạn của đầu thất hoàn hồn, nếu cái đầu thất thứ nhất tiến đến, sẽ có bao nhiêu quỷ hoàn hồn nhiễu loạn thế gian?
Tôi nên làm gì.
” Tôn thần, ta nên làm gì bây giờ?” Tôi lẩm bẩm trong miệng, trong lòng trào ra cảm giác tuyệt vọng thê lương.
Bên tai vang lên tiếng chuông của Thanh Ngọc Đạo Quán.
Anh tôi và Long Tiểu Ca đang đi trợ giúp tiêu độc, tôi tránh ở đại điện trang nghiêm lạnh lẽo này, cầu nguyện trong vô vọng
Tiếng chuông du dương, như sóng biển đánh từng đợt, lọt vào tai, khiến cho xao động dần dần trở về bình tĩnh.
Tôi ngơ ngác nghe được tiên nhạc phiêu phiêu, đừng láo loạn, bây giờ làm gì còn có tiên nhạc tốt lành, chỉ có mây đen sương mù, quỷ khóc sói gào thôi.
Tôi không muốn mở mắt nhìn tượng đất lạnh băng và đại điện này, chỉ quỳ gối xuống đệm hương bồ chắp tay trước ngực, ngón cái cầm Tím Tiêu Như Ý, niệm đi niệm lại Tôn Thần bảo cáo.
“Tiểu Nương Nương… Tiểu Nương Nương … Tiểu Nương Nương!”
Cái gì?
Ai đang gọi tôi?
Tôi mở mắt ra, phát hiện bên cạnh tất cả đều trắng xoá, không có người ở đây, không có cái gì cả
“Tiểu Nương Nương, người không nhớ ta sao? Hì hì…”
Ai đây? Âm thanh này có chút quen thuộc, nhưng người đang ở đâu?
” Mau nghĩ lại đi, trong lòng người có phải có sở niệm, tôi mới có thể hiện hoá”. Thanh âm kia cười nói với tôi.
Tiểu nương nương….. Ai sẽ cười hì hì gọi tôi là tiểu nương nương, ngoại trừ hai tiểu quỷ sai kia thì còn có ai?
Tôi sửng sốt trong chốc lát, tôi đang niệm tôn thần bảo cáo, sao lại toát ra một tiểu nương nương ở đây …..
Đầu óc tôi vốn đã hỗn loạn mấy ngày hôm nay, bỗng nhiên loé lên, hình như có một tiểu đồng tử xưng hô với tôi như vậy.
Là khi Bạch Vô Thường đưa tôi đến Mật Phong Lâm Thi Sở, lúc từ nơi đó đi ra, Giang Khởi Vân đến đó đón tôi, đi theo sau anh ấy là tiểu