“Tiểu Nương Nương, đây là Âm Dương U Hải, nơi này là pháp môn xuyên giới của Thiên Tôn, có thể đi thẳng tới bất kì chỗ nào của Minh Phủ, sư tử chín đầu có thể mở ra cánh cửa Cửu U Địa ngục, nhưng người nhất định phải nắm chắc sợi xích của cánh cửa trong tay, ngàn vạn lần đừng thả tay ra”. Tiểu đồng tử lo lắng dặn dò tôi
Nhưng đây là biển! Một chút tin tưởng tôi cũng không có!
“Nếu … Ta không cẩn thận mà thả tay ra thì sao?”
Tiểu đồng tử lo lắng, nhìn chằm chằm vào tôi:” ngàn vạn lần người đừng thả tay, Âm Dương U Hải đối diện với Minh Phủ, mà Minh Phủ lại rộng lớn vô biên, nếu người thả tay, không biết sẽ bay đến chỗ nào, lúc đó, chúng ta đi tìm người ở đâu”?
Trời ơi, hắn nói như vậy tôi càng sợ hơn.
“… Tiểu Nương Nương, người làm sao vậy?”
Tôi cứng ngắc hỏi: “Còn có cách nào khác không? Ta… Ta sợ nước…”
Tôi không biết bơi, hơn nữa lần trước bị sặc nên sau này tôi rất sợ nước
Để tôi nhảy xuống biển đã là một áp lực tâm lý cực lớn rồi, mà đây lại không phải là một vùng biển bình thường
Nhảy xuống biển còn có một nhiệm vụ lớn, tôi thực sự sợ rằng chính mình không làm được
” Người đừng sợ, không sao đâu, người cứ nghĩ nhảy xuống Minh Giới tương đương với về nhà chồng! Có gì mà phải sợ”
Ngươi.……
Hình tượng tiểu đồng tử mà lại nói ra lời nói lão thành, có loại cảm giác thật kỳ diệu.
” Ta niệm chú, khi người nghe được tiếng gầm của sư tử chín đầu, sẽ nhìn thấy nước biển ở đây tách ra, lúc đó liền nhảy xuống nhé…. Yên tâm, yên tâm, không phải người có huyết chú của Đế Quân Đại Nhân sao, cho dù người có chuyện gì đó ngoài ý muốn, thì hai mươi năm sau người vẫn là Tiểu Nương Nương, sợ cái gì?”.
Tôi bất lực nhìn hắn: “Tiểu đồng tử, ngươi nói chuyện lão thành như vậy, là học của ai? Hơn nữa, vì sao ngươi lại biết ta có huyết chú?”
Tiểu đồng tử bĩu môi nói:” còn có ai không biết sao? Tiên Giới, Minh Giới đều biết Đế Quân Đại Nhân có Tiểu Nương Nương, còn là bảo bối vô cùng, đáng tiếc Nương Nương tuổi còn nhỏ, lại là phàm nhân, Đế Quân Đại Nhân rất sợ người nhảy giếng luân hồi rồi sẽ bị lạc, cho nên liền cho người một vãng sinh bất diệt huyết chú…. Quả thật là Tôn Thần Tiên Gia đệ nhất si tình! Ai mà không biết…..”
Hắn lẩm bẩm, nghe được tôi mặt đỏ tai hồng, rồi lại nhịn không được mà khoé môi gợn lên nụ cười.
Nhảy liền nhảy, cùng lắm thì sặc giống như gà rớt nồi canh, nhưng..
“… nếu ta chết đuối thì sao?” tôi không nghĩ nhảy xuống đi gặp Giang Khởi Vân, nhưng lại bỏ hai tiểu bảo bảo ở lại
” Hẳn là… không thể nào, ta cũng chưa từng thấy có ai như người nhảy từ nơi này xuống! Tiên Gia nhảy xuống ở đây, quần áo sẽ không bị ướt”. Tiểu đồng tử phồng mồm lên nói.
Được rồi được rồi, nhắm mắt lại và nhảy.
Thấy tôi chuẩn bị đã xong, tiểu đồng tử ngồi xếp bằng trêи vách đá, mặc niệm chú nhữ.
Ngay sau đó, một tiếng gầm dữ dội như tiếng sấm phát ra từ trêи mây, bên dưới nước biển sôi trào, tách ra một khoảng trống.
“Mau mau!” tiểu đồng tử thúc giục tôi.
Tôi thả người nhảy xuống, sóng biển trắng xoá kia giống như đám mây trêи trời, tôi nhảy xuống như vậy, hẳn là sẽ không từ trêи cao rơi xuống chứ?
Lúc tôi xuống nước, nước biển dữ dội đột nhiên khép lại, bao phủ lấy tôi!
Đây, đây thật sự là nước. ….
Tôi bị sặc vài ngụm, phản ứng sinh tồn theo bản năng khiến tôi liều mạng giãy gịua, đây không chỉ có nước! Còn lạnh đến tận xương tủy!
Cổ tay tôi đột nhiên bị một thứ gì đó lạnh lẽo cuốn lấy, tôi nhớ đến lời nói của tiểu đồng tử, lập tức gắt gao nắm lấy sợi xích! Một lực rất lớn đã kéo tôi xuống vực sâu.
Hai lần đến Minh Phủ, tôi đều trải qua cảm giác chết đi sống lại, cảm giác này thật không thể diễn tả, lúc này trong đầu tôi chỉ có một ý niệm: không muốn chết
Tôi biết có người vì tín niệm mà nghĩ không thể cố, có thể bảo vệ những người thân yêu mà không màng đến sống chết, nhưng khi ở nơi Âm Dương giao hoà, trong lòng vẫn sẽ toát ra một chút rùng mình
Bị sặc nước đến phổi, cảm giác đau đớn này