Lâm Ngôn Thấm có chút lo lắng, cô ấy sợ tôi và lâm ngôn hoan chỉ vì như vậy mà trở mặt với nhau
” Tiểu Kiều…. Có phải cô đang tức giận không? Để tôi nói với anh tôi trước, chờ cô khoẻ lại, tôi sẽ nói anh tôi đến tìm cô, được không?” Lâm ngôn thấm cầm điện thoại cẩn thận hỏi
” Không cần chờ, trực tiếp nói, hắn bận rộn như vậy, đừng làm chậm trễ thời gian của hắn”. Tôi nghiêm túc nói
Lâm ngôn thấm nghe được lời này, càng lo lắng hơn.
Tôi biết cô ấy đang lo lắng điều gì – mối quan hệ giữa cô ấy và anh trai tôi vừa mới được cải thiện, thái độ của anh tôi đối với cô ấy đã dịu dàng hơn rất nhiều, cô ấy lo lắng tôi và lâm ngôn hoan sẽ hận thù nhau, Điều này sẽ ảnh hưởng đến thái độ của anh tôi đối với cô ấy
” Lâm tiểu thư, đừng lo lắng, trong lòng anh tôi rất rõ ràng, có thể phân biệt được nhiều chuyện”. Tôi an ủi cô ấy
Lâm ngôn thấm cười khổ nói:” nhưng đối với anh trai cô mà nói, tôi khẳng định tôi không quan tâm đến cô và gia tộc nhà cô như thế nào, nhưng anh trai cô lại có thành kiến với gia cảnh nhà tôi…..”
Đúng lúc này anh tôi mở cửa nói: “Thành kiến gì?”
Lâm ngôn thấm im lặng ngay lập tức.
Anh tôi nhìn tôi hỏi: ” sao em lại nằm ngủ ở đại điện? Quá nguy hiểm, hiện giờ nơi này không yên ổn, nếu gặp được người có đầu óc đen tối muốn bạch bạch bạch em thì sao? Thứ này là cái gì? Tại sao lại nằm ở cửa phòng của em”?
Anh tôi đưa tay nhấc con mèo lên, con mèo kia bình tĩnh nhìn chằm chằm vào tôi, vẻ mặt ủy khuất
Ách! Đây không phải là mèo, mà là tiểu linh miêu!
” Giang khởi vân cho em, tại sao anh lại thô lỗ như vậy?” Tôi nhanh chóng duỗi tay ra ôm lấy nó
” Anh nào có thô lỗ! Xách mèo không phải xách như thế này à?”
“Đây là linh miêu! Không phải mèo.”
” Đều là mèo, có gì khác nhau, tập tính không giống nhau chắc? Giang khởi vân ở đâu?”
” Anh ấy có chút việc, sẽ đến sau…..”
Anh tôi hừ lạnh:” hắn đến em chịu khó hỏi hắn một chút, thẩm thanh nhụy mụ la sát đó rốt cuộc phải giải quyết như thế nào? Mẹ nó, nửa câu cảm ơn cũng không có, chọc tiểu gia phát hoả”
Tôi không nói lên lời, xoa xoa giữa mày nói:” cô ta quá cứng đầu, lại bị thẩm gia chiều hư…..”
” Cho nên nói, canh mạnh bà là thứ quan trọng biết bao!” Anh tôi khó chịu nói:” cô ta, không nên gọi là si tâm, mà gọi là điên rồ! Chẳng biết đạo tâm đã ném đi chỗ nào rồi”.
” Lần trước cô ta vi phạm mệnh lệnh của giang khởi vân, không chỉ không bảo vệ em, mà còn đưa em đến mắt trận, nếu giang khởi vân không chuẩn bị trước bảy tâm sen đến bảo vệ tiểu bảo bảo, thì hai tiểu tổ tông nhà ta đã không còn rồi”
” Cuối cùng hữu kinh vô hiểm ( không có nguy hiểm), em chỉ bị khổ một thời gian ngắn, tuy rằng giang khởi vân xử phạt cô ta, nhưng đến cuối cùng vẫn tha cho cô ta một mạng, cô ta còn chưa biết đủ sao? Còn muốn thế nào? Muốn bản thân mình làm tiểu tam nữa à?”
” Cô ta nhìn thấy giang khởi vân đối với em là toàn tâm toàn ý, cho nên vừa khó chịu vừa ghen tuông, mẹ nó, còn là người thừa kế của thẩm gia, có mà bà điên thẩm gia thì có! Khó trách thẩm lão thái kêu em thay bà ấy quản lý thẩm gia, nếu giao cho cô ta, không biết cô ta có phá hoại tài sản không nữa”.
Anh tôi quở trách một hồi, tôi có chút bất lực
Tôi không muốn thay bà ấy quản lý thẩm gia, nhưng nếu thẩm thanh nhụy người thừa kế ban đầu có ý thù địch như vậy, về sau mối quan hệ của Mộ Gia và Thẩm Gia hẳn là sẽ rất tồi tệ
“Tiểu Kiều làm sao vậy? Thi độc ở đây, hẳn là đêm nay sẽ xử lý xong, em có muốn nói chuyện với thẩm lão thái không? Bà ấy chỉ còn một ngụm khí, không biết sẽ trụ được đến lúc nào, anh cảm thấy, bất kỳ lúc nào bà ấy cũng có thể quy tiên…… Thẩm gia dù sao cũng là nhà mẹ đẻ của mẹ chúng ta…..thẩm thanh nhụy nên tính như thế nào bây