Người lột?
Thời nhà Đường, có một vị tên là Đoàn Thành Thức đã viết một cuốn sách ” Dậu Dương Tạp Trở – quảng biết”, trong đó có đề cập đến từ ngữ người lột này.
“Tục húy tháng năm thượng phòng, ngôn tháng năm người lột, thượng phòng thấy ảnh, hồn đương đi.”
Đoạn này, người lột chính là hồn rời khỏi thân thể cũng chính là đã chết
Nhưng thân thể của ông lão này rõ ràng dùng pháp thuật tà môn để duy trì, nếu không làm sao có thể trong một thời gian ngắn như vậy đã thay trang phục, thay diện mạo?
Và còn nhiều thứ khác nữa….
Tựa như thay quần áo…..
Tôi chợt nghĩ đến bộ da người khô quắt trêи bức tường thấp kia.
Hay là ông ấy….. Có thể hoạ bì…..
Nghĩ đến đây, tôi chợt rùng mình, lo lắng ôm chặt lấy cánh tay anh tôi.
Cánh tay của anh tôi rắn chắc, không thể bám được vào da thịt được, tôi chỉ có thể xẹt qua, khiến anh đau, rụt tay lại:”Tiểu Kiều, em làm sao vậy?”
” Em, em….. Ông lão, ông lão…. Bộ da người khô quắt kia, có phải bị ông lột da để làm hoạ bì…..”
Tôi lo lắng đến nói lắp, ông lão này là yêu ma còn có thể giải thích, nhưng ông lại là một người sống.
Chẳng nhẽ ông mang pháp thuật hoạ bì dùng ở trêи người mình? Vậy da ban đầu của ông như thế nào?
Tôi đã từng nhìn thấy xác chết bị lột da định hồn của Mộ Vân Lượng, được dùng phương pháp tàn nhẫn, dùng hạt ngũ cốc treo lên miệng để lấy một ngụm tức giận, khiến thân thể của hắn chuyển sang màu đỏ sẫm, mang theo một chút mỡ màu trắng ở cơ bắp run rẩy, lột da người sống, thân thể vẫn còn một chút thơi thở
Hình ảnh đó quá kinh khủng, ở trong đầu tôi để lại ấn tượng quá khắc sâu.
Cho nên, một khi nghĩ về thứ gì đó có liên quan đến ” da”, liền sẽ hiện lên những ký ức kinh hoàng.
Ông lão cười âm hiểm:” ngươi quả nhiên rất thông minh, rất tốt, rất tốt…… Chủ nhân rất thích những cô nương thông minh lanh lợi….”
Âm khí càng ngày càng nặng, xung quanh trở nên tối tăm hơn, phảng phất như thể có vô số quỷ hồn ở bên trong
Tôi sợ hãi, với đạo hạnh của tôi, chỉ sợ không thể một lần hút hết đám quỷ hồn này vào lập ngục thu tà kéo đến Minh Phủ
Tiểu quỷ sai sợ hãi rụt vai lại, kéo kéo quần áo của tôi:” tiểu nương nương, đừng hành động thiếu suy nghĩ”
Tôi gật đầu, Minh Phủ và ” chủ nhân” nơi này tốt cuộc có thoả thuận gì, vì sao lại chấp nhận 400 năm không câu hồn ở đây? Vậy người ở đây, những người chết 400 trăm năm qua, hồn đi về nơi nào?
Những quỷ hồn âm khí ở đây, chính là những quỷ hồn mà Minh Phủ không thể câu đi đúng không?
” Chủ nhân của ông rốt cuộc là ai? Vì sao lại ẩn náu ở thôn trại nhỏ này”. Tôi hỏi.
Ông lão hahaha cười vài tiếng nhưng không trả lời.
Anh tôi bĩu môi nói: ” giả thần giả quỷ có gì đáng giá sao? Chủ nhân của ông ta hẳn là nữ quỷ, ít nhất là nữ quỷ có 400 năm đạo hạnh! Lại còn có rất nhiều thứ bị đánh cắp, ví dụ như hộp trang điểm ở nhà chúng ta”
Đúng, đúng, mười năm trước nơi này có lệnh di dời, hẳn là ở mười năm trước có người động đến mộ nữ quỷ, sau đó một số ít đồ vật bị trộm đi, hộp trang điểm là một cái, rơi xuống nhà chúng tôi.
Nhưng lại bị bố tôi phong ấn ở tầng hầm, lần này dọn kho rửa sạch mới nhìn thấy, lúc anh tôi mở ra, thì bị thứ gì đó cọ vào tay, đồng thời tôi cũng nhìn thấy trêи máy tính của Tống Vi thấy dãy số này.
Tất cả những thứ này đều là định mệnh? Nữ quỷ kia lợi hại vậy sao, có thể nhìn thấu nhân quả 400 năm?
” Chủ nhân đại pháp thần thông vô lượng, ngài đã tu thành quỷ tiên, thế gian này không ai có thể so sánh pháp lực với ngài ấy…. Hahahha…. ” Lão nhân cười quái dị.
Quỷ tiên? Hừ….. Cũng giống như thi tiên, đều là quái vật.
Tôn thần tiên gia chân chính tu luyện dương khí để quy về thiên, những quỷ tiên thi