Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu (Chồng Ta Là Quỷ Vương)

Chương 422


trước sau

Cái cô công chúa quỷ thần bí này, khiến tôi làm cái gì cũng không được.

Anh tôi thấy tôi như vậy, đành phải lái xe về nhà, cũng may sau bữa cơm tối Trần Lão Đầu còn chưa về nhà, nên anh tôi đã nhờ hắn đi nấu mì.

” Thiếu đông gia, ngươi không thể áp bức ta như vậy được”. Trần Lão Đầu vẻ mặt chính trực nói:” ta là một nam nhân yêu gia đình, ta muốn về nhà chăm sóc cho con gái của ta”.

“Đừng nói nhảm nữa, đi nấu mì.”

Tôi lấy ra chiếc vali nhỏ từ dưới quầy, bên trong là phù chú của nhà chúng tôi, anh tôi nằm trêи ghế sofa uể oải nói:” Tiểu Kiều, giữ lại một ít…… Biết rõ là lãng phí rồi, hà tất còn phải làm như vậy?”

Tôi nên làm cái gì đó để tỏ vẻ rằng mình thật sự tức giận, đúng không?

Cãi nhau, tôi thật sự không biết phải cãi thế nào, rống lên được một câu, khí thế của tôi liền biến mất.

Hay là trốn đi nơi khác.

Tôi có thể đi đâu? Thành phố núi Vu Vương, và thành Miêu Vương đều có pháp môn kết giới của Giang Khởi Vân, anh ấy đều có thể tiến vào bên trong.

Hơn nữa, tôi muốn chạy trốn cũng không được, ở nhà còn hai tiểu bảo bảo nữa, tôi có thể chạy đi đâu?

Nghĩ đến hai tiểu bảo bảo, tôi thở dài.

Thôi, chỉ cần anh ấy chủ động giải thích, tôi sẽ không lăn lộn mù quáng nữa.

Nghĩ đi nghĩ lại, tôi lấy một lá phù chú Độ U, đặt phần còn lại vào chỗ cũ.

Anh tôi cười nói:” sao? Không muốn làm hỏng đồ sao? Đúng không…… Em học được đạo lý cứ tức giận là đập đồ, suy cho cùng cũng là đồ vật nhà mình, đập hỏng rồi còn phải tiêu tiền đó”

” Anh cười cứ cười đi, em còn đang nôn nóng muốn chết đây”. Tôi xoa xoa ngực, thật buồn bực.

Cổ nhân coi trong khí tiết, còn sẽ vì tức giận mà hộc máu ra, tuy rằng tôi không có tức giận như vậy, nhưng giận dỗi vẫn sẽ luôn gây tổn hại đến thân thể của mình.

” Xin bớt giận, anh không phải đã nói với em rồi sao, hỏi rõ ràng là tốt nhất, phu quân của em, em nên có chút tin tưởng, hắn đối với em như thế nào, em phải tự cảm nhận được chứ, em lần đầu tiên kết hôn, hắn cũng lần đầu tiên kết hôn, cũng chưa có kinh nghiệm gì,nên nói thẳng là tốt nhất”

” Nếu bên trong có chuyện gì đó nhì nhằng, chả phải em vẫn còn anh trai em ở đây sao? Nếu tiểu tam kia dám đến cửa, anh sẽ mắng cô ta một phật thăng thiên, nhị phật xuất thế, trực tiếp cút ra bên ngoài”

Hừ…. Tôi bị anh tôi làm cho buồn cười.

Điện thoại của anh tôi rung lên hai lần, xua xua tống cổ tôi đi nói:” đều tại em gửi hình ảnh cho Thấm nha đầu, làm cô ấy hỏi đông hỏi tây, còn nghĩ chúng ta đi chơi không đưa cô ấy đi cùng…… Nha đầu này bị nghiện thật rồi, bệnh này phải trị…..”

Tôi không biết anh tôi trị Lâm Ngôn Thấm thế nào, nếu tôi có EQ như của anh tôi thì thật tốt.

Tôi chơi với Vu Quy và U Nam được một lúc, thì nãi nãi đẩy tôi về phòng.

Nãi nãi thật cưng chiều hai tiểu bảo bảo này, bà mệt đến eo đau lưng mỏi nhưng vẫn không chịu nghỉ ngơi.

Cả ngày bà nói hai tiểu bảo bảo đáng yêu cỡ nào, thông minh ra sao, tóm lại là cưng chiều đến không thôi, bởi vậy nếu có liên quan đến tình cảm của cha mẹ chúng, bà luôn thúc giục tôi đi hút sữa, cho vào túi giữ tươi rồi đuổi tôi về thế giới của hai người.

Tôi không biết có phải Giang Khởi Vân cố ý hay không, hôm nay anh ấy đến tương đối muộn, tôi không có nhiều hoạt động giải trí, chỉ là cùng hai đứa nhỏ vui đùa, sau khi hai đứa nhỏ ngủ, còn một mình tôi thật nhàm chán, liền cầm điện thoại lên giường tìm tống vi nói chuyện phiếm.

Tống Vi là một người lảm nhảm, cô ấy nói với tôi, vệ sĩ đại ca nghiêm túc đến giận sôi người.

Nghiêm túc không tốt sao? Vệ sĩ đại ca là bộ đội đặc chủng xuất ngũ, sau đó vào cục an ninh của quốc gia, để làm chuyên viên bảo vệ quan trọng, người như vậy, tư tưởng giác ngộ hẳn là rất cao.

Tống Vi nói tư tưởng giác ngộ không thể đặt trêи giường, vốn dĩ, khi hai người thân mật cần một chút cảm xúc và tình cảm mãnh liệt, bằng không thì làm cái gì? Làm theo phép tắc sao?

Chà chà, lời nói này có ý gì, chẳng nhẽ phương diện kia không ” hài hoà”.

” Tiểu Kiều, cậu có biết không, lần trước tôi dùng miệng làm cho hắn, vậy mà hắn lại sửng sốt nửa ngày không thôi! Làm tôi cũng không có mặt mũi mà tiếp tục! Thật xấu hổ! Trời ơi, đây cũng là lần đầu tiên của tôi, hắn như vậy làm tôi….. Tôi lo lắng, hắn nghĩ tôi xem phim

khiêu ɖâʍ quá nhiều”.

phun……

Hóa ra “lần đầu tiên” của tên tài xế già này thật gập ghềnh?

Cô ấy hỏi tôi, làm cách nào mà hoà hợp được với Giang khởi vân như vậy, tôi còn biết làm cách nào để hoà hợp, tâm tính của anh ấy và phàm nhân chênh lệch quá lớn, những cảm xúc nhỏ nhặt, và những suy nghĩ cẩn thận của tôi, ở trong mắt anh ấy không đáng nhắc đến.

Sinh diệt luân hồi anh ấy đã xem đến phai nhạt, vậy vì cái gì anh ấy phải để ý đến một cô gái ghen là như thế nào?

Tống Vi gửi tin nhắn lại với vẻ hả hê:” đáng đời, ai bảo cậu có nam nhân chói mắt như vậy, liếc mắt một cái là có thể bị câu hồn, cậu hẳn sẽ phải phí tâm tư nhốt hắn lại”

Nhốt lại thế nào? Nếu anh ấy tức giận không đến tìm tôi, tôi sẽ phải trải qua cửu tử nhất sinh mới có thể nhìn thấy anh ấy, tôi sinh ra đã không có bình đẳng

Bất tri bất giác vậy mà đã hơn 10 giờ rồi, tôi bàng hoàng cảm nhận được đằng sau lưng có hơi thở lạnh lẽo, điện thoại thiếu chút nữa thì đập vào mặt, giang khởi vân nằm nghiêng trêи giường, cầm điện thoại của tôi lên, nội dung nói chuyện của tôi và Tống Vi thật tư mật, nhưng tôi cũng không sợ anh ấy thấy được, nhưng anh ấy chỉ lướt qua, sau đó để trêи bàn ở đầu giường.

Tôi cầm một lá phù chú Độ U kia, dán lên trán anh ấy, đáng tiếc Tôn Thần tiên gia không ăn chú này, phù chú dán không được, tôi thả tay ra, phù chú rơi xuống đất.

“… Em có ý gì?” Anh ấy nheo mắt hỏi.

“Ý là anh không được hoan nghênh.”

Anh ấy cau mày: “Mộ Tiểu Kiều, em láo loạn cái gì?”

” Không có láo loạn, có một số việc anh cảm thấy không muốn phí miệng lưỡi nói cùng em, em đây cũng không cần thiết ngoan ngoãn mang tâm tư của mình nói cho anh nghe, anh không muốn giao tiếp? Vậy thì không giao tiếp”.

Anh ấy đứng lên, từ trêи cao nhìn xuống nói:” em muốn ta nói cái gì?”

” Anh, anh không cảm thấy nên giải thích với em một chút sao?”

Anh ấy cau mày: “Tại sao phải giải thích? Chuyện của cô ta không liên quan đến em, cô ta có cơ duyên của mình, nếu biết được thì em muốn làm gì?”

” Nhưng hiện tại cô ta muốn thân thể của em, còn nghĩ đến anh nữa, còn làm ảnh hưởng không tốt đến anh trai em, như thế này còn không liên quan sao?”

” Đó chính là cô ta đang tìm đường chết, chuyện ta đáp ứng sẽ không thay đổi, cô ta muốn làm thế nào đó là chuyện của cô ta, cuối cùng nghiệp chướng cũng chỉ có mình cô ta chịu, chỉ cần em không làm sao là được”

Giang khởi vân dừng lại, nhàn nhạt nói:” Mộ Tiểu Kiều, nếu em dùng khúc mắc tình cảm giữa nam và nữ đến để suy đoán tâm tư của ta, cảm thấy ta và cô ta có tư tình gì đó ….. Vậy em cứ tiếp tục suy đoán đi”

Lời nói này, tôi vẫn còn đang tức giận anh ấy, vậy mà cư nhiên tính khí của anh ấy còn lớn hơn.

Anh ấy xoay người lại là có ý gì? Chuẩn bị phất tay áo bỏ đi, phải không?

Tôi ngồi trêи giường, nhìn hình bóng trong suốt của anh ấy, đôi mắt đỏ hoe.

Đi đi, trước kia cũng như thế này, vậy mà nhiều lần tôi không chịu nghe cảnh cáo, suýt chút nữa mất đứa nhỏ, anh ấy cũng tức giận xoay người bỏ đi, đến bây giờ cũng vẫn như vậy.

Tình yêu của con người thật nhỏ bé và độc nhất, còn tình yêu của Tôn Thần reo rắc cho cả thiên hạ.

Có phải anh ấy nghĩ tôi quá ấu trĩ nên không thèm nói chuyện? Cũng không muốn nói những điều vô nghĩa với tôi?

Nước mắt trào ra …

Trái tim tôi đau nhức như thể bị nắm chặt, tôi cắn chặt môi không nói nên lời, dù nghẹt thở cũng không muốn nói lời xin lỗi.

Phòng đối diện phát ra tiếng khóc của Vu Quy, tôi kinh hoàng, lập tức nhảy xuống giường, muốn chạy đi xem.

Tôi vừa cầm đến then cửa, liền nghe được phía sau có tiếng thở dài.

Giang khởi vân đưa tay giữa cửa lại, cúi đầu chậm rãi tiến sát vào tai tôi…..

Dịch: vi vu

———————


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện