Mụ phù thủy, Tại sao lại đến nơi này?
Tôi bước vào cửa, không vui nhìn cô ấy nói:” Hề Linh Chu, đừng khinh người quá đáng, muốn đến cửa làm ầm ĩ sao? Ngươi muốn cái gì?”
Cô ấy nghe thấy tiếng nói, thì quay đầu lại, nhìn thấy tôi liền thở phào nhẹ nhõm, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt khó chịu nói:” khinh người quá đáng? Ngươi cũng không nhìn lại ngươi xem, là đại gia chủ của Thẩm gia, đến địa bàn của chúng ta, mà cứ nhiên không đến cúi đầu bái núi? Trước đây ở Phương Nam tốt xấu gì chúng ta cũng là cộng Sự!”
” Ai là cộng sự của ngươi!” Tôi trợn mắt nhìn cô ấy một cái.
Lúc này tôi mới nhớ ra, mã Lão Thái có phạm vi ảnh hưởng như thế nào ở phương Bắc, đế đô hẳn là trọng điểm của bà ấy, Hề Linh Chu xuất hiện ở chỗ này cũng là bình thường.
” Ngươi có hiểu phép tắc không? Để khách đứng ở cửa nói chuyện sao?” Hề Linh Chu nhìn chằm chằm vào Tôi.
” …. Ngươi còn mặt mũi để nói phép tắc với ta sao? Mặt mũi cũng thật lớn nha!”.
tôi nhấc chân lên bước vào nhà, lão tác nghiêng người cho tôi vào, rồi tiếp tục đứng chặn cửa
Hề Linh Chu định bước vào, nhưng bị lão tác chặn lại, cô ấy tức giận mắng:” không được tự cao tự đại! Nơi này không phải là địa bàn của Thẩm gia mộ gia! Cường Long ( rồng mạnh) Cũng không áp được rắn độc! Đạo lý này người không hiểu sao, mà còn dám đến đế đô làm việc xấu?”.
Nghe thấy những lời này, tôi lập tức quay đầu lại nói:” lão tác, cho cô ấy vào đây, Tuy rằng cô ấy là không phải người tốt, cũng không có khả năng làm ác”.
Lão tác hừ lạnh:” vào đi, nếu chủ tử đã phân phó, xin mời vào, tiểu thư nghịch ngợm!”
Hề Linh Chu tức giận bước vào mắng tôi:” ngươi cho rằng ta muốn đến tìm ngươi lắm sao? Nếu không phải phụng lệnh của sư phụ, ta cũng sẽ không tới tìm ngươi đâu!”
” …. Vậy sư phụ của ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Tôi đưa cô ấy đến hành lang phòng khách, cô ấy không chút khách khí ngồi ở ghế chính chủ.
” Sư phụ biết chuyện các ngươi đang làm! Các ngươi bản lĩnh cũng không nhỏ nha, vừa đến không được mấy ngày, tự nhiên dám đối đầu với mã lão Thượng! Mặt mũi ngươi dát vàng sao?” Cô ấy khinh thường nhìn tôi.
Tôi biết tính tình kỳ quái của cô ấy, cô ấy còn là một nữ nhân bất lương, tôi cũng quá lười để tranh cãi —- hơn nữa tôi cũng không biết cãi nhau như thế nào.
” Nếu có chuyện gì thì mau nói, Nếu không có chuyện gì thì mau đi …. Ta có tính tình tốt, sẽ không cùng ngươi tranh cãi, lát nữa anh trai ta trở về sẽ không ôn hòa như vậy đâu!” Tôi nhíu mày nhìn cô ấy
Vừa nhắc đến anh tôi, cô ấy có chút e ngại
Nếu anh tôi mở miệng ra nói, có đến hai hề Linh Chu cũng không phải là đối thủ của anh
Mặc dù anh tôi đang bận chuyện yêu đương, không quản những điều vô nghĩa, Nhưng nếu một nữ nhân có thâm niên như hề Linh Chu tới cửa, Anh tôi có thể mắng cô ấy đến đỉnh đầu bốc khói.
Cô ấy thu liễm lại một chút thái độ, mở miệng nói:” này, vừa rồi ta có nghe các ngươi đến cái Thi tràng nổi tiếng kia một chuyến, có đúng không? Các ngươi không biết nơi đó không thể động vào sao?”
“Ta không biết.” Tôi thành thật trả lời.
“ Hừ!”. Cô ấy khinh miệt hừ một tiếng, ý vị thâm trường nói:” lưu lạc trêи giang hồ, nhớ rõ phải cúi đầu bái núi, đừng tự tiện ở trêи địa bàn của người khác ra tay, tự cao tự đại, đồ tăng trò cười……”.
“Ô, ngươi còn dùng thành ngữ sao?” Tôi có chút ngạc nhiên.
cô ấy giống như một thiếu nữ bất lương, đến cái giáo ɖu͙ƈ tiểu học cũng chưa hoàn thành, tự nhiên còn có thể dùng thành ngữ?
Không, không phải giống, cô ấy chính là ……
Hề Linh Chu giận giữ nhìn chằm chằm vào tôi:” ngươi được lắm mộ tiểu Kiều, mới có một thời gian không thấy, mồm mép của người lợi hại cũng không ít nha! Có phải phu quân của người, đã chiều hư ngươi rồi không “.
” …. tốt hơn hết, ngươi đừng có nhắc đến phu quân của ta, ta sẽ cho rằng ngươi có ý đồ đen tối”. Tôi lạnh lùng nói.
“Hừ! Ta chỉ muốn trị bệnh dị ứng âm khí mà thôi! Ai biết ngươi lại nhỏ mọn như vậy!” Cô ấy cười nhạo một tiếng
“… Thay vì điều trị dị ứng âm khí, tốt hơn hết ngươi nên phẫu thuật trị liệu thân thể của mình trước, người thật sự là Thạch tim hay là giả Thạch tim? Nếu