Dịch: Vi Vu
Lâm Ngôn Thấm cư nhiên ban đêm dám không về nhà ngủ? Thật không thể tin được, mị lực của anh tôi đã đạt được đến trình độ này rồi sao?
Anh tôi im lặng trợn mắt, ngồi ở bàn Bát Tiên chờ ăn cơm.
Anh gõ xuống mặt bàn nói: ” anh không biết cô ấy nghe tin ở đâu, vừa về đến nhà cô ấy đã chạy đến, nhìn anh một hồi, sau đó nói, có phải đã bị Thiệu Nhất Hàng để ý rồi không”
“Ha, ha, ha.” Tôi không nể mặt cười vài cái.
” Anh hoài nghi, chỉ cần chúng ta còn ở cái đế đô này, tất cả mọi chuyện đều không thể thoát khỏi tầm mắt của Lâm Gia”. Anh tôi bĩu môi, tỏ vẻ đây đã là định mệnh.
“Tiểu Kiều, trong mấy ngày nay, thái gia gia sẽ đem căn nhà này chuyển sang tên của anh … em có ý kiến gì không? ” Anh tôi ngẩng đầu lên nhìn tôi.
Tôi lắc đầu: “em muốn những thứ này làm gì… Anh là gia chủ, tất cả đều đặt dưới tên của anh đi’.
” Ơ hay, em không muốn để lại thứ gì đó cho riêng mình sao? Đề phòng một ngày nào đó cùng Giang Khởi Vân có chuyện …..”
“Không phải còn có anh sao… đến lúc đó anh cho em một phòng là được rồi … em cũng có thể kiếm được tiền nuôi thân’”. Tôi cười.
” em nói cái gì vậy, tiền trong nhà đều do em quản, em nói như anh trai em muốn đẩy em ra ngoài vậy đó!” Anh tôi không vui nhíu mày nói.
“Vâng, vâng …” Tôi cũng gục đầu trêи bàn chờ ăn cơm
Anh tôi chọc tôi: “Nói thật đi, em giữ lại quỷ hồn của hồ ly tinh kia là muốn làm gì?”
Tôi nhỏ giọng nói:” cái đầu hồ ly kia vốn dĩ là di cốt của hồ ly tinh, mã lão thái muốn đầu của hồ ly, hẳn là muốn luôn quỷ hồn của hồ ly đang ký túc ở bên trong, mà hồ ly này cũng không hại chúng ta, nếu cô ấy muốn tu đạo chúng ta có thể cung cấp chút tiện lợi cho cô ấy”
” Em luôn có lòng tốt như vậy sao …” Anh tôi bĩu môi nói:” người tu đạo đã khó, dị loại tu đạo càng khó hơn”.
” Còn anh thì sao? Có bao giờ nghĩ đến tu đạo không?” Tôi bỗng nhiên hỏi.
Anh tôi sửng sốt.
Anh tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tu tiên luận đạo.
Với cái thói tự do và tinh tế của anh tôi, mộng kiếp phù du, du tẩu với nhân gian, đó mới là thái độ sống của anh ấy.
Kham khổ? Tu hành? Cả ngày vật lộn, kìm hãm thất tình lục trong cái lồng chim như vậy sao?
Anh tôi chưa bao giờ nghĩ đến.
” anh còn muốn vui vẻ thoải mái, cuộc sống hiện giờ rất hài lòng, em tu đạo bởi vì người yêu của em không giống người thường … anh không tu đạo bởi vì người yêu của anh không tu đạo”. Anh tôi uể oải nói.
” Tiểu Kiều nếu em không có người yêu, anh sẽ ở cùng em cả đời, nhưng bây giờ em đã có người yêu, anh thấy hắn cũng đáng tin, nên anh cũng yên tâm đi một chút!”
Anh tôi đưa tay sờ sờ đầu tôi, vò tóc tôi đến rối tung.
” A, đúng rồi, anh chưa được xem ảnh cưới của hai đứa, khi nào thì hai đứa sẽ đi chụp một bộ?.” Anh tôi hỏi.
” Phun …. anh ấy chụp ảnh? Em không dám nghĩ đến……!” Tôi thở dài.
“Chà chà.”
” Chi bằng ….. Chúng ta cứ ở cùng nhau? Chờ chuyện của anh và Lâm Ngôn Thấm được giải quyết, chúng ta sẽ đi chụp ảnh cưới cùng nhau, được chứ?” Tôi hỏi.
” Mỗi ngày anh đều hy vọng mình sẽ kết hôn sớm một chút”.
” Em cũng mong anh mau chóng sinh con!”.
” Sinh con…” Anh tôi vỗ đầu, vươn tay kéo tay tôi lại, xem xét chiếc nhẫn nói:” có bị ngưng kết thành hình dạng của li long không? Li long có nghĩa là tốt đẹp, nếu hai đứa lại tạo ra mạng người, nơi này hẳn là nên thay đổi, đúng không?”
Tôi đỏ mặt rút tay về: “… Anh ấy rất cứng đầu, chỉ là không muốn, không muốn…”
” Em không thể yêu cầu một cổ nhân tiếp thu cái quan niệm này, dù sao bao cao su trước đây quá kinh tởm, cái gì mà làm từ ruột của dê già, giờ nghĩ lại, cảm thấy thật khó chịu, đem tiểu huynh đệ của mình