Dịch: Vi Vu
Cái mùi xăng này thật là hăng, tại nơi lửa bắn ra khắp nơi như vậy, nếu không cẩn thận để lửa bắn vào người là xong.
Tôi không thể mở đôi mắt, chỉ cảm thấy đột nhiên được thứ gì đó quấn lấy, sau đó bị nhấc lên.
Giang Khởi Vân quấn quần áo quanh người tôi, tôi bị mùi xăng làm cho nước mắt chảy ròng ròng.
Nhưng tôi lại lo lắng anh ấy tức giận hơn.
” Khởi Vân, anh đừng …. “
” Đừng cái gì mà đừng? Em tự lo lắng cho mình trước đi!” Anh ấy tức giận nói.
Cùng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng nói của Bạch Vô Thường, giọng nói lạnh lùng mà hài hước vang lên cách đó không xa nói:” ai da ~~~ đây là ai ~~ sao da lại thế này, véo một véo liền hỏng nha ~~~ hì hì hì ……”
Tôn thần tiên gia cũng có cảm xúc sao, nhưng hắn lại thông thấu hiểu biết hơn người phàm, nhưng bao nhiêu năm tích lũy, cuối cùng cũng phải ngồi quên, Giang Khởi Vân lần này trở về, tôi thấy anh ấy đối với người khác tàn nhẫn hơn rất nhiều, bao gồm cả cấp dưới.
Nhưng các thuộc hạ sớm đã quen với bộ dạng lạnh lùng tàn nhẫn của anh âý rôi, đặc biệt là Bạch Vô Thường, hắn là một nhân vật tinh tế mà lợi hại.
“Đừng dụi mắt.” Giang Khởi Vân thấp giọng nói: “Kiên nhẫn một chút.”
Trong vòng tay của anh ấy có một loại ma lực, có thể ngăn cản ngọn lửa và những tiếng la hét bên ngoài.
Lúc tôi phục hồi lại tinh thần, đã bị anh ấy giao sang tay anh tôi.
” ….. Ta đi thu thập một chút tàn cục”. Giang Khởi Vân lạnh lùng nói.
Tôi muốn quay lại xem anh ấy muốn làm cái gì, nhưng bị anh tôi giữ chặt, dùng khăn ướt, lau mắt cho tôi.
” mẹ nó, tên này lá gan cũng quá lớn …. Dám theo dõi em! Phỏng chừng là rất hận em ….. Lần trước chúng ta hủy hoại di cốt của cô ta, cô ta hẳn là hận chúng ta đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm gì chúng ta”.
” Nếu cô ta vì di cốt mà gây láo loạn, Lâm Ngôn Hoan nhất định sẽ biết chuyện này, hừ, hừ, thật giống như một yêu tinh quấn lấy Thái Tử Gia, mà cũng không dám ở trước mặt Thái Tử Gia bại lộ gương mặt thật, đúng không?”
” Nhưng cô ta lại quấn lấy Lâm Ngôn Hoan, mà Lâm Ngôn Hoan lại vô tình với cô ta, nhưng hắn lại đối xử với em rất tốt … Cho nên cô ta thật sự rất hận em, không màng tất cả đều muốn giết chết em”.
Anh tôi vừa lau mặt cho tôi, vừa siết chặt xương quai xanh của tôi, không cho tôi xoay người lại.
“Anh! Anh cho em xem được không? Em lo Giang Khởi Vân sẽ thêm nghiệp chướng!” Tôi lo lắng nắm lấy tay anh tôi
“Đừng lo lắng, phu quân của em sẽ có chừng mực, nữ quỷ đã bị thu, còn lão già què kia …. Em tốt nhất là không nên xem”
“Tại sao? Lão già đó cải trang à?” Tôi hỏi.
” Ai da, em đừng lo lắng nhiều, Thất Gia vừa rồi muốn câu sinh hồn của hắn, kết quả hắn liều mạng chống cự, quỷ sai liền đi lên bắt người, xé toạc da thịt của hắn, ghê tởm lắm, em đừng nhìn”.
Da … Xé toạc?
Tôi yên lặng, bổ não hình ảnh quần áo bị xé rách, nhưng dưới những mảnh da bị xé rách còn có máu thịt …..
” Em xem, có ghê tởm không? Cho nên, anh mới nói em đừng nhìn ….” Anh tôi vừa dứt lời, tên pháp sư gầy gò đứng bên cạnh che miệng, chạy đi hai bước rồi nôn khan một trận.
Đại Bảo hừng hực lao đến nói:” Mộ Đương Gia, Tiểu Nương Nương, đi thôi, Ổ Tỷ đã báo cảnh sát rồi, phòng cháy chữa cháy sẽ đến nhanh thôi ….”
Anh tôi lấy áo choàng của Giang Khởi Vân quấn người tôi lại, khiêng tôi lên rồi chạy.
Trời ơi……
“Anh, anh … bả vai của anh cứng quá … ” Chọc đến dạ dày của em đau quá.
“Kiên trì một chút! Anh lại không thể ôm em trèo qua tường!” Anh tôi đưa tôi ra ngoài từ lỗ hổng của bức tường đã bị phá vỡ, nữ hán tử Ổ Tỷ đỡ lấy tôi, sau đó cõng lên lưng rồi chạy.
“Ta có thể