Dịch: Vi Vu
Mộ, họ Mộ tôi nghĩ đến một người, tại sao tên kia lại dùng phương pháp nguyên thuỷ như vậy để truyền tải tin tức …. Cư nhiên viết một bức thư.
Tôi đầu đầy chấm đen nhìn phong thư này, tròng mắt suýt chút nữa thì rơi ra ngoài.
Phong thư này, cư nhiên dùng bút lông để viết, trời ơi, hắn có thể viết một bức thư đẹp như vậy bằng bút lông sao.
Hơn nữa không phải là loại chữ thô kệch bút tẩu long xà, mà là chữ xingkai gọn gàng đẹp đẽ, giống như viết thiệp vậy, nếu không phải ở đầu thư có giọng văn thô kệch, tôi sẽ hoài nghi hắn có Tiểu Mật giúp hắn viết
Mộ Tiểu Kiều, những chuyện chồng ngươi muốn ta làm ta đã sắp xếp ổn thoả rồi, tùy lúc có thể động thủ.
Một lá thu khác: trong thôn trại nữ nhân kia, có một số súng ống đạn dược, ngươi đừng đến trà trộn
Ký tên: Mộ.
….. Tôi cầm phong thư trêи tay, những đại lão mà tôi biết, tại sao mỗi người đều có cá tính riêng biệt.
Mộ Vãn Thần viết thư cho tôi, chỉ để nhắc nhở tôi đừng đi trà trộn?
Tôi có thể không đi được sao? Có Người đổ xăng lên người tôi, tính tình của tôi cho dù có tốt nhưng không có nghĩ tôi không có hận thù, hành vi tồi tệ như vậy còn làm ra được, nếu như tôi muốn bảo vệ bản thân mình, tôi chỉ có thể tiễn bọn họ về nơi bọn họ nên trở về
Tôi lấy điện thoại di động ra, do dự rồi bấm số điện thoại của tổng quản Thẩm Gia.
Cuối năm rồi, tổng quản của Thẩm Gia thường gọi hỏi tôi khi nào thì quay về kiểm tra tài chính, tôi không quan tâm lắm đến vấn đề này, nhưng nếu tôi mặc kệ, sẽ có người đứng ra làm chủ trương, dù sao tôi cũng đồng ý với Thẩm Lão Thái, sẽ thay bà ấy quản lý Thẩm Gia, cho nên cần phải giữ gìn gia nghiệp của Thẩm Gia tốt mới được.
” Đại Tiểu Thư, cô có gì phân phó?” Tổng quản của Thẩm Gia khách sao hỏi.
” ….. Kêu mấy đệ tử nội môn có năng lực đến chỗ của ta ngay, ta ở bên nay không thể đi lại, nên cần mấy đệ tử nội môn có năng lực đến để giúp đỡ.” Tôi nói. Truyện Sắc
Vị tổng quản này đã cho tôi rất nhiều mặt mũi, cô ấy lập tức báo cáo tên của vài người cho tôi, bao gồm cả Thẩm Thanh Nhụy, tôi gật đầu nói: “Được rồi, nó bọn họ nhanh chóng đến đây!”
Tôi hiểu sự khổ tâm của người tổng quản này, cô ấy hy vọng tôi có thể thay đổi thái độ của Thẩm Thanh Nhụy, cuối cùng để Thẩm Thanh Nhụy phục trách gia nghiệp, dù sao cô ấy cũng đầu thai ở Thẩm Gia, muốn đuổi cô ấy đi cũng không được, nhưng tôi cũng không muốn đuổi cô ấy đi.
Chờ tâm tính của cô ấy thu liễm lại, có thể suy nghĩ về việc hiện tại mình đã tái thế làm người thế nào, đừng mơ ước đến việc sau này còn được hầu hạ Giang Khởi Vân, thì lúc đó, tôi sẽ đem Thẩm Gia giao lại cho cô ấy.
Tối qua, tôi bị Giang Khởi Vân chêu chọc bằng nhiều phương pháp, hôm nay, nhìn thấy vẻ mặt u ám của tôi, nãi nãi khó hiểu hỏi:” hai vợ chồng cãc ngươi cãi nhau sao?”
“Không phải……”
“Vậy tại sao ngươi lại có vẻ mặt u oán …”
Khụ khụ, u oán? Đến mức này sao?
Nãi nãi nhướng mày nói: ” nãi nãi là người từng trải, nhìn bộ dáng này của ngươi, nãi nãi biết tối qua hai đứa có mâu thuẫn, …. Hai vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hoà, ngươi biết câu này có ý nghĩ gì không?”
” ….. Không phải chỉ là một câu tục ngữ thôi sao?”
“Đúng vậy, nhưng câu này có nghĩa là đầu giường cãi nhau, ở trêи giường lăn lộn, lăn đến cuối giường, thì tất cả mọi chuyện đều nguôi ngoai, nha đầu ngốc này!”
phun……
” nãi nãi, bà và ô lão thái ở bên nhau nói chuyện phiếm nhiều hay sao mà biến hư hết rồi, loại chuyện này, không thể nói giỡn được đâu!”
” lão thái bà ta còn không hiểu chuyện này sao! Ngươi là do ta đỡ đẻ!” Nãi nãi chọc vào trán của tôi, nói:” tuy rằng ngươi còn nhỏ tuổi, nhưng ngươi đã làm mẹ rồi, còn ngượng ngùng cái gì?”
” Con không ngượng ngùng!”
Con ….. Chỉ ngượng ngùng khi chủ động mà thôi.
Hơn nữa tôi phải cố gắng kiên trì, chống được đến ngày thứ ba, là có thể đưa ra yêu cầu cho anh ấy.
Hiện giờ, thời tiết càng ngày càng lạnh, tôi không dám ôm hai tiểu tổ tông ra ngoài cửa đứng, bởi vì trong nhà thì ấm, còn ở bên ngoài trời đã