Dịch: Vi Vu
Kỳ Khả Hân vừa nói xong liền phát ra một tiếng kêu nho nhỏ, Lâm Ngôn Hoan mạnh mẽ xiết chặt eo cô ấy, lạnh giọng cảnh cáo:” Nói cẩn thận, đừng tự luyến, chọc giận tôi, đối với cô không tốt đâu!”
” hừ …. Nhắc đến Mộ Tiểu Kiều là chọc giận anh sao? Anh đừng có hy vọng vào cô ta nữa, cô ta đã sinh còn rồi, còn không biết cha đứa bé là ai đâu …..”
“Hay là anh muốn trở thành một người cha rẻ tiền ( kiểu như đổ vỏ ấy)? Giúp nam nhân khác nuôi con? Ngôn Hoan … Sao em lại không biết anh thích như vậy chứ? Nếu không, em sẽ sinh con cho anh? Nuôi con của mình không tốt hơn sao?”
Cô ấy cố ý kϊƈɦ thích Lâm Ngôn Hoan
Tôi ngứa răng …. Ngươi sinh sao? Ngươi có thể sinh được sao?
Cô ấy không hổ danh là nữ nhân cường mạnh, đã từng lừa dối rất nhiều nam nhân cùng cô ấy vào sinh ra tử, còn công phu nói dối quá lợi hại.
” …. Ngôn Hoan, em sẽ không quan tâm đến những chuyện này, em chỉ muốn làm vợ của anh, em chẳng sợ chỉ có danh phận, chỉ cần được gần gũi anh, có thể hàng ngày được ngóng trông anh đi làm về là được …..”
” Cho dù anh có yêu ai, anh ở bên ai, em cũng sẽ không quan tâm …. một nam nhân như anh, có bao nhiêu nữ nhân cũng là chuyện bình thường!”
Cô ấy nói năng nhẹ nhàng, duyên dáng, vừa biết mê hoặc, vừa biết yếu thế.
Hơn nữa, không chỉ nói, mà còn thực hành, âm thanh của quần áo cọ xát cơ hồ đã kϊƈɦ thích màng nhĩ.
Lâm Ngôn Hoan cư nhiên vẫn áp dụng thái độ mặc kệ
Tay hắn vẫn giữ lấy eo của Kỳ Khả Hân, những đường nét trêи khuôn mặt của hắn vẫn thờ ơ lạnh nhạt, nhưng cũng không ngăn cản được hành động của Kỳ Khả Hân đang đốt lửa trong lồng ngực hắn, thế nhưng hắn còn có ý định xem cô ấy biểu diễn tiếp
Cái này–
Tôi có chút lo lắng, Kỳ Khả Hân không thể chạm vào!
Mặc dù công chúa quỷ chỉ có một cái đầu, thân thể đều do quỷ khí tụ tập mà thành, tuy rằng không thể trực tiếp gây tổn thương cho Lâm Ngôn Hoan, nhưng cũng không thể đảm bảo cô ấy sẽ không hạ chú với hắn.
Hơn nữa, hơn nữa ….
Theo tôi, bảy phách trong thân thể của Kỳ Khả Hân đã bị tan hết, giờ chỉ còn là một cái xác sống mà thôi, như vậy, làm sao cô ấy có thể bạch bạch cùng Lâm Ngôn Hoan?
Trong đầu tôi hiện lên thi thể nữ nhân trong bình, chỉ là nghĩ đến động tác bạch bạch bạch liền cảm thấy buồn nôn.
Tiếng khoá kéo dài nhẹ nhàng vang lên, Kỳ Khả Hân cởi quần áo?
“Ngôn Hoan, anh đã từng ngủ với Mộ Tiểu Kiều chưa? Cô ta có hầu hạ anh không?”
“…” Lâm Ngôn Hoan không nói gì.
Tôi nghe được một tiếng cười khẽ.
Tiếng cười ấy là gì? Anh không thể phủ nhận một chút sao, Lâm công tử.
“Hay là anh thích nữ nhân trông mềm mại?” Cô ấy Vừa khiêu khích, vừa vuốt ve cổ áo sơ mi của Lâm Ngôn Hoan
Công chúa quỷ, không hổ danh là người có nhiều nam nhân, việc này cô ấy rất am hiểu, vừa dùng lời nói khiêu khích vừa kϊƈɦ thích khí huyết của nam nhân, cô ấy cởi quần áo, nâng một chân đặt lên đùi hắn.
Như một con rắn mẹ ranh mãnh.
“Mộ Tiểu Kiều có vẻ rất dịu dàng … hehe … cô ta như vậy, thỉnh thoảng thay đổi khẩu vị thì được, còn lúc lên giường, không biết ai sẽ hầu hạ ai đâu, có lẽ phối hợp cô ta cũng chẳng biết? Ahhh ….”
Cô ấy lại bị siết eo thật chặt, thấp giọng kêu lên, sau đó nở nụ cười quyến rũ.
” Ngôn Hoan …. Đừng đứng ở chỗ này… Chẳng lẽ anh tính để em đứng hầu hạ anh sao? Hì hì…”
Cái này, cái này … Tại sao Lâm Ngôn Hoan vẫn chưa nói chuyện chính?
Chẳng nhẽ hắn tính toán muốn thân thiết với cô ấy.
Chúng tôi vẫn còn đang ở bên ngoài mà!
Thật xấu hổ, tôi có nên chờ chuyện xong rồi mới đến không?
Công chúa quỷ này có cái miệng thật rộng, cái hay thì không nói, toàn nói cái dở.
Mặc dù Lâm Ngôn Hoan không có ý định che giấu suy nghĩ của mình, hắn cũng đã giáp mặt biểu đạt tình cảm với tôi, nhưng từ khi tôi sinh hai đứa nhỏ ra, hắn cũng chưa từng có hành động quá mức.
Khắc hỉ phục lễ, hắn đã làm được đến cực hạn.
Nhưng không có nghĩa là người khác có thể lấy ra để đùa cợt hay trêu chọc hắn
Công chúa quỷ năm lần bảy lượt lấy tôi ra làm chuyện